Tình yêu chân thật vĩnh cửu
Xã hội loài người có nhiều loại tình yêu: Tình yêu con cái đối với cha mẹ, tình yêu giữa vợ chồng, tình yêu anh em, tình yêu bạn hữu, tình yêu đồng bào…
Tình Yêu Người Với Người
Tình yêu nào thiêng liêng và bền bỉ hơn của một người con đối vối cha mẹ? Xã hội đặt ra ngày Tri ân Phụ Mẫu để bày tỏ, nhắc nhở sự hiếu kính của con cái đối với các bậc sinh thành. Trong tục ngữ, ca dao đã ca ngợi nhiều đến công ơn cha mẹ: “Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra,” “Uống nước phải nhớ đến nguồn,” “Cha mẹ thương con như biển hồ lai láng…”
Chúng ta đang sống trong một xã hội đạo đức suy đồi trầm trọng, sự hiếu kính cha mẹ nhiều khi đã đi ngược lại: Con nặng lời với cha mẹ, muốn cha mẹ ra khỏi nhà, từ cha mẹ, và thậm chí hành hung cha mẹ.
Tình yêu vợ chồng được văn chương thơ phú ca ngợi nhiều hơn nữa: Yêu say đắm quên cả không gian và thời gian đến nỗi một nhà thơ phải thốt lên, “Yêu như thế vẫn còn chưa đủ,” “Tình yêu nam nữ như keo sơn gắn bó,” “Yêu em mây núi cũng trèo, mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua…” Nhưng khi hết thương nhau rồi thì không bút nào tả hết được những xấu xa trút lên nhau qua sự giận hờn, cãi vã, hành hung, đưa nhau ra tòa ly dị và có thể giết nhau.
Bạn bè ngày nay không tìm đâu ra một Lưu Bình, Dương Lễ, một Bá Nha, Tử Kỳ.
Đứng trước một hoàn cảnh đau đớn, tuyệt vọng, con người cảm thấy bất lực, cô đơn tìm đến sự an ủi nơi Thượng Đế để hàn gắn vết thương lòng.
Tình Yêu Chúa Với Người
Hơn 2000 năm trước, vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài (Giăng 3:16) xuống trần thế để chia xẻ những đau đớn, những bất công, những cay đắng của loài người đang chịu đựng trong một thế giới tội lỗi. Chúng ta tìm Ngài ở đâu? Qua lời Ngài hay còn gọi là Kinh Thánh và qua sự nguyện cầu, chúng ta có thể gặp Ngài. Ngài đã nếm trải những gì đã và đang xẩy ra cho con người. Ngài chịu đựng những hình phạt và cả cái chết để giải thoát cho họ. Kinh Thánh đã ghi lại tình yêu và sự hy sinh cao cả của Ngài như sau:
“Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh.” (Ê-sai 53:5). Vì cảm thông sự đau khổ, Ngài đã kêu gọi chúng ta ra khỏi vũng lầy “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ.” (Ma-thi-ơ 11:28).
Càng nghiên cứu về Ngài nhiều chừng nào, chúng ta càng thấy được chiều sâu, chiều rộng của tình yêu Ngài nhiều chừng nấy. Ngài đã hứa với những người đau khổ rằng: Ta sẽ bồng ẵm và giải cứu các ngươi. (Ê-sai 46:4).
Tình yêu của Ngài đối với con người như thế nào, có phải chỉ trong một thời gian rồi sẽ hết hoặc sẽ phai lạt như người đối với người chăng? Chẳng hề như vậy. Bạn hãy yên tâm và trông cậy vào lời hứa của Ngài, “Ta đã lấy sự yêu thương đời đời mà yêu ngươi…” (Giê-rê-mi 31:3). “Ngài đã yêu kẻ thuộc về mình trong thế gian, thì cứ yêu cho đến cuối cùng” (Giăng 13:1). “Ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế. (Ma-thi-ơ 28:20).
Ngài bồng ẵm bạn và ở bên cạnh bạn bất cứ bạn ở trong hoàn cảnh nào, bạn không còn cảm thấy cô đơn, buồn tủi. Như vậy bạn với tôi còn mong gì hơn nữa?
Chẳng những Đức Chúa Giê-su đến để an ủi bạn, ban cho chúng ta niềm hy vọng mà Ngài còn muốn bạn từ nay có một đời sống mới, một đời sống bình an, hạnh phúc ngay khi bạn còn ở trần thế tạm bợ này. Chỉ cần bạn chân thành đến với Ngài và trao gành nặng cho Ngài.
Đức Chúa Giê-su đã ban cho chúng ta tình yêu chân thật, nhưng không, Ngài cũng khuyên chúng ta nên chia xẻ cho những người khác, nhất là những người bất hạnh. “Đức Chúa Trời đã yêu chúng ta dường ấy, thì chúng ta cũng phải yêu nhau.” (I Giăng 4:11).
Nếu chúng ta học được tình yêu thương từ nơi Ngài chắc chắn đời sống chúng ta được biến đổi, chúng ta không còn buồn khổ, oán trách hay hận thù. Chính chúng ta lại là những người tìm được sự vui mừng, bình an để đem chia xẻ và an ủi cho nhũng ai cần đến.
Từ nay bạn thấy đời sống của mình trở nên có ý nghĩa. Bạn không còn ngồi đó để than thân trách phận, không còn chú ý đến vật chất ở thế gian vì mọi sự ngay cả chính thân mình rồi sẽ qua đi, ngày giờ còn lại, bạn hãy nghĩ đến những người chưa biết đến Chúa, những kẻ bất hạnh, đem tình yêu bạn đã nhận được từ nơi Ngài chia sớt với họ để họ tìm được một niềm vui và hy vọng như bạn.