Tổng thống Hoa Kỳ Harry S. Truman đã trao huy chương danh dự cho Hạ sĩ Desmond Thomas Doss tại Tòa Bạch Ốc vào ngày 12 tháng 10, 1945. Khi đeo huy chương, tổng thống đã khích lệ, “Tôi tự hào về anh vì anh thực sự xứng đáng. Tôi xem đây là một vinh dự lớn lao hơn là tổng thống.”
Doss có phải là sĩ quan cao cấp không? Không. Có phải anh chiến thắng nhiều trận đánh không? Cũng là không. Anh không phải là người to lớn nhưng mà gầy gò. Desmond Doss là ai mà chính tổng thống tuyên dương anh ấy như thế?
Vào cuối năm 1941, hải quân Nhật Bản tấn công các thiếp giáp hạm Mỹ ở Trân Châu Cảng thuộc tiểu bang Hawaii. Tổng thống Franklin D. Roosevelt tức giận kêu gọi thanh niên tham gia tuyên chiến với Nhật. Ngày 1 tháng 4, 1942, Doss xung phong vào quân đội. Anh sẵn sàng hy sinh mạng sống trong chiến trường để gìn giữ tự do cho đất nước.
Vì lương tâm anh không muốn cầm súng; anh chỉ làm lính cứu thương. Vì anh từ chối cầm súng nên đã làm cho nhiều binh lính chê cười anh là người lính nhút nhát. Sĩ quan chỉ huy muốn đuổi một người yếu đuối nói chuyện yếu ớt, và cho anh là gánh nặng trong đội mình. Họ tìm mọi cách chửi rủa và bắt bẻ cho rằng anh không đủ sức vào quân đội. Họ đẩy nhiều việc cho anh và làm mọi điều để anh nản chí bỏ cuộc. Nhưng anh quyết định không rời khỏi, lý do là anh vâng lời Chúa và phục vụ đất nước.
Một binh sĩ cảnh cáo anh rằng, “Doss, ngay khi chúng ta vào chiến trường, tôi chắc chắn là anh sẽ không còn sống sót để trở về đâu.”
Desmond Doss đã được nuôi dưỡng với lòng tin kính Kinh Thánh. Khi nói đến Mười Điều Răn, anh sống làm sao đẹp lòng Chúa. Anh tin điều răn thứ sáu, “Ngươi chớ giết người.” Anh cũng nhớ Chúa dạy rằng nếu các ngươi thương Chúa thì đừng giết anh em mình. Với tư tưởng ấy anh quyết định không bao giờ đoạt mạng sống ai cả.
Có một điều nữa mà anh áp dụng trong cuộc sống đó là điều răn thứ tư. Từ thuở nhỏ anh được dẫn đi nhà thờ vào ngày thứ Bảy. Anh không làm gì hết ngoại trừ đọc Kinh Thánh, đi nhà thờ, và giúp đỡ người khác. Vì hai điều này mà đồng đội đã ghét anh. Trong ngày thứ Bảy Sa-bát, họ nhờ anh làm bất cứ công việc gì nhưng anh từ chối. Anh nói rằng để ngày thứ Nhất anh làm. Họ ghét và bắt nạt, gọi anh bằng những tên khủng khiếp. Nhưng anh không bao giờ oán trách những người bạn mình. Anh không bao giờ có một ác cảm gì. Với lòng yêu thương lịch sự, anh đối xử tử tế với những người đã ngược đãi anh. Anh sống với lời Kinh Thánh dạy trong Ma-thi-ơ 7:12 …làm cho người khác như làm cho chính mình.
Trong khi những người khác bắn giết, anh bận rộn để cứu thương. Trong chiến trường khi ai kêu “cứu tôi” thì anh chạy đi cứu họ và không nghĩ đến sự an toàn của mình, giúp đỡ đưa những thương binh vào chỗ an toàn. Có những lúc anh cứu bạn mình gần kẻ địch đến nỗi anh nghe tiếng binh sĩ Nhật.
Trong một đêm trên chiến trường Hacksaw Ridge ở đảo Okinawa, anh đã cứu sống 75 chiến sỹ bị thương. Đó là lý do Desmond Doss đã được Tổng thống Truman trao huy chương danh dự cao nhất.
Ngày nay chúng ta có dũng cảm làm theo lời Kinh Thánh không? Cho dù người đời ghen ghét và chê bai miễn là chúng ta làm theo lời Chúa dạy là bình an lắm rồi. “Thà phải vâng lời Đức Chúa Trời còn hơn là vâng lời người ta.”
Mục sư Nguyễn Khắc Vinh