CÂU GỐC: “Còn bây giờ, có phải tôi mong người ta ưng chịu tôi hay là Đức Chúa Trời? Hay là tôi muốn đẹp lòng loài người chăng? Ví bằng tôi còn làm cho đẹp lòng người, thì tôi chẳng phải là tôi tớ của Đấng Christ” (Ga-la-ti 1:10).
ĐỌC KINH THÁNH TUẦN NÀY: 2 Phi-e-rơ 3:15, 16; Ga-la-ti 1; Phi-líp 1:1; Ga-la-ti 5:12.
Các sinh viên đóng góp công quỹ để xây một trung tâm tại trường đại học của họ, nơi tất cả mọi người được nghênh tiếp. Hãy tưởng tượng vài năm sau khi họ trở về thì thấy các sinh viên khác đã thay đổi trung tâm đó. Không còn một căn phòng lớn, nơi mọi người có thể dành nhiều thì giờ với nhau. Thay vào đó, các phòng lớn được chia thành nhiều phòng nhỏ. Mỗi phòng đều có những luật lệ là ai có thể vào và ai không. Một số phòng cho phép chỉ một chủng tộc hay giới tính được vào. Những sinh viên đã thay đổi thiết kế nói rằng họ có quyền làm như vậy. Họ lý luận rằng giữ người ta riêng biệt là làm theo mọi thứ đã luôn luôn được thực hành trong quá khứ.
Phao-lô phải đối diện với một tình trạng giống như cảnh tưởng tượng này khi ông viết cho các tín đồ Ga-la-ti. Ông nói với họ về chương trình của mình cho dân ngoại (Dân ngoại là những người không phải người Do Thái). Phao-lô cho rằng dân ngoại có thể gia nhập hội thánh chỉ bởi đức tin mà thôi. Nhưng các giáo sư giả đã chống lại Phao-lô. Họ nhấn mạnh rằng dân ngoại trước hết phải chịu cắt bì, sau đó mới có thể gia nhập hội thánh.
Phao-lô thấy rằng sự dạy dỗ này tấn công ngay vào trung tâm của phúc âm, vì phúc âm dạy rằng chúng ta được cứu bởi đức tin nơi Đức Chúa Giê-su. Vì vậy, Phao-lô đã chiến đấu chống lại cuộc tấn công này. Và sự tranh đấu của ông được thể hiện trong bức thư gửi tín đồ Ga-la-ti.
Xem / Tải về bài học theo liên kết sau đây:
=> Sứ Điệp Của Phao-Lô Và Quyền Của Ông Để Hướng Dẫn Hội Thánh (Bài Học 2, 1 Tháng 7 – 7 Tháng 7)