Home / Dưỡng linh / Truyền đơn đạo / Giúp Đỡ Lẫn Nhau

Giúp Đỡ Lẫn Nhau

GIÚP ĐỠ LẪN NHAU

Vật chất sẽ qua đi.

Đức Chúa Giê-su khuyên bảo chúng ta rằng: “Các ngươi chớ chứa của cải ở dưới đất, là nơi có sâu mối, ten rét làm hư và kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy” (Ma-thi-ơ 6:19).

Ý Ngài muốn dạy rằng của cải ở thế gian tạm bợ này nay còn mai mất không lâu bền mãi. Nhưng người ta hay lo xa và chất chứa vì nghĩ rằng của cải kiếm được nằm trong tay và chúng ta hoàn toàn làm chủ. Trong Kinh Thánh, sách Lu-ca 12:16-20, Đức Chúa Giê-su đưa ra một thí dụ để dạy dỗ về sự cất giấu. Chuyện kể rằng có một anh chàng giàu có sanh lợi nhiều nhưng ích kỷ, không cho một ai, tìm chỗ chứa sản vật đã thu hoạch, nhưng chỗ chứa không đủ, phá đi, xây cất kho chứa lớn hơn để dùng được lâu năm và tự nhủ rằng: Khi có nhiều rồi thì sẽ nghỉ ngơi, tha hồ ăn chơi sung sướng. Nhưng, “Đức Chúa Trời phán cùng người rằng: Hỡi kẻ dại! Chính đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại; vậy những của cải ngươi sắm sẵn sẽ thuộc về ai?” (Lu-ca 12:20). Khi Chúa phán lời này, Ngài muốn dạy dỗ chúng ta điều gì?

Những ai có kinh nghiệm về đời sống bấp bênh trên trái đất này đều nhìn rõ rằng chiến tranh, thiên tai (bão tố, động đất, dịch lệ…) đã làm biết bao nhiêu tài sản bị tiêu tan, các triệu phú phải trắng tay đôi khi sinh mạng cũng mất với của cải. Những ai có kinh nghiệm với các cuộc di tản đều phải công nhận rằng đa số tài sản bị bỏ lại hoặc mất mát ở dọc đường.

Phao lô đã nhắn nhủ những người giàu có như sau: “Hãy răn bảo kẻ giàu ở thế gian này đừng kiêu ngạo và đừng để lòng trông cậy nơi của cải không chắc chắn…” (1 Ti-mô-thê 6:17).

Và, Đức Chúa Giê-su phán tiếp rằng: “Nhưng phải chứa của cải ở trên trời, là nơi chẳng có sâu mối, ten rét làm hư, cũng chẳng có kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy” (Ma-thi-ơ 6:20).

Chứa của cải trên trời bằng cách nào? Tiên tri Ê-sai ghi lại lời phán của Đức Chúa Trời: “Hãy học làm lành, tìm kiếm sự công bình, hãy đỡ đần kẻ bị hiếp hà, làm công bình cho kẻ mồ côi, binh vực lẽ của người góa bụa” (Ê-sai 1:17).

Chúa muốn chúng ta chứa của cải hay xây ơn phước ở thiên đàng bằng cách làm những công việc từ thiện (điều lành) như chia sẻ, giúp đỡ những người thiếu thốn, nghèo đói, bệnh hoạn…

Trên tấm bia mộ của một Cơ Đốc nhân ghi một câu như sau: “Những gì tôi sở hữu nay thuộc về người khác; những gì tôi đã mua sắm nay người khác dùng; chỉ có những gì tôi đã cho đi nay thuộc về tôi.”

Chia sẻ, giúp đỡ lẫn nhau.

Phao-lô đã nhắn nhủ chúng ta rằng: “Chớ quên việc lành và lòng bố thí, vì sự tế lễ dường ấy đẹp lòng Đức Chúa Trời” (Hê-bơ-rơ 13:16).

Một ngày kia người công bình hỏi Đức Chúa Giê-su rằng: “Lạy Chúa, khi nào chúng tôi thấy Chúa đói, mà cho ăn; hoặc khát, mà cho uống? Lại khi nào chúng tôi thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà mặc cho? Hay là khi nào chúng tôi thấy Chúa đau, hoặc bị tù mà đi thăm viếng Chúa? Chúa trả lời rằng: Quả thật ta nói cùng các ngươi, hễ các ngươi đã làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn này của anh em ta, ấy là đã làm cho chính mình ta vậy” (Ma-thi-ơ 25:37-40).

Kinh Thánh ghi lại câu chuyện người trẻ tuổi giàu có một hôm đến hỏi Chúa chàng phải làm gì để được sống đời đời. Đức Chúa Giê-su đáp rằng: “Nếu ngươi muốn vào sự sống thì phải giữ các điều răn” (Ma-thi-ơ 19:17). Người trai trẻ trả lời chàng đã giữ đủ luật pháp Mười Điều Răn vậy còn thiếu điều chi nữa? Đức Chúa Giê-su phán rằng: “Nếu ngươi muốn được trọn vẹn, hãy đi bán hết gia tài bố thí cho kẻ nghèo nàn…” (câu 21). Người trẻ tuổi nghe vậy, buồn bã, bỏ đi; vì chàng có của cải nhiều lắm nhưng không muốn chia xớt cho ai cả.

Trong sách Truyền đạo có ghi lại một lời nhắn nhủ chân thực: “Mình lọt ra khỏi lòng mẹ trần truồng thể nào, ắt sẽ trở về thể ấy, và về các ân huệ của sự lao khổ mình, chẳng có vật gì tay mình đem theo được” (Truyền đạo 5:15).

Thật vậy, khi ra đời chúng ta chẳng có vật gì đem theo và khi nhắm mắt lìa đời cũng chẳng đem theo được gì. Vì vậy, khi chúng ta còn sống trên trái đất này hãy đem sự dư dật Chúa ban cho mà chia sẻ cho anh em nghèo khổ, thiếu thốn.

Sách Châm ngôn đưa ra một kinh nghiệm đáng để chúng ta phải suy ngẫm: “Có người rải của mình ra, lại càng thêm nhiều lên; cũng có người chắt lót quá bực, nhưng chỉ được sự thiếu thốn” (Châm ngôn 11:24).

“Vậy, ta nhìn biết chẳng có điều gì gì tốt cho loài người hơn là vui vẻ, và làm lành trọn đời mình” (Truyền đạo 3:12).

Gương làm lành.

Sách Công vụ các Sứ đồ đoạn 9 ghi lại câu chuyện một người đàn bà tên là Ta-bi-tha, hay còn gọi là Đô-ca, bà đã làm nhiều việc lành và hay bố thí. Khi bà đau và chết, những người được bà giúp đỡ thương tiếc và cho mời Sứ đồ Phi-e-rơ đến cầu nguyện xin Chúa ban cho một phép lạ cứu bà sống lại. Ngày nay tên Đô-ca được đặt cho quĩ từ thiện của Hội Thánh Cơ Đốc Phục Lâm trên toàn thế giới.

Trong Lu-ca 10, Đức Chúa Giê-su lấy câu chuyện người Sa-ma-ri nhân lành dạy dỗ thầy dạy luật và các môn đồ không làm ngơ khi gặp những kẻ khốn cùng, bị nạn.

Check Also

Dấu Con Thú (Chương 23 – Thế Giới Đi Về Đâu?)

Nhiều người sợ dấu đó đến nỗi không muốn có số An Sinh Xã Hội. …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *