Home / Dưỡng linh / Niềm tin & Cuộc sống / Chuyện Ấy Có Thật Không? (Chương 12 – Hoàng Tử & Phản Thần)

Chuyện Ấy Có Thật Không? (Chương 12 – Hoàng Tử & Phản Thần)

Chương 12: Chuyện Ấy Có Thật Không?

Sau khi thầy Lắm kể xong câu chuyện, có mấy người trở về nhà họ, nhưng các bạn trẻ như Thanh, Trung, Tèo và một số người khác thì ở lại. Cụ trưởng ấp cũng ở lại. Thanh vốn là đứa đa nghi nên liền hỏi thầy Lắm:

– Thưa thầy, câu chuyện ấy hay lắm, nhưng có chứng cớ nào chỉ rằng Đức Chúa Giê-su thật đã sống lại không?

– Có chứ em, chứng cớ lớn nhất để chỉ rằng Đức Chúa Giê-su đã sống lại là trong hai ngàn năm qua đã có hằng triệu người tin Ngài. Những người ấy được gọi là Cơ Đốc nhân (Christian), từ tên Ngài Giê-su Christ (Cơ Đốc). Trong hầu hết các quốc gia trên thế giới đều có người tin theo Ngài.

Thanh chận lại:

– Vì cớ nhiều người tin theo điều gì, chưa hẳn điều ấy là đúng.

Thầy Lắm nói tiếp:

– Để tôi giải thích ý tôi. Nếu Đức Chúa Giê-su không sống lại thì không có hạng người gọi là Cơ Đốc nhân ở trên thế gian. Khi Ngài chết, các môn đồ của Ngài mất cả hy vọng rằng Ngài là Con Đức Chúa Trời. Họ nghĩ rằng Ngài đã chết mất rồi và sẽ chẳng bao giờ họ còn lại được gặp Ngài. Họ cũng chẳng thể nào thuyết phục nổi một người nào tin Ngài. Chính mình họ cũng không còn tin Ngài nữa. Chẳng qua họ là những người tuyệt vọng, một nhóm người bại trận không đáng kể.

Nhưng khi Chúa sống lại trong ngày thứ ba, họ đã nhìn thấy Ngài với chính mắt họ. Họ có thể rờ Ngài, nghe tiếng Ngài. Họ đều biến đổi cả. Họ đã chứng kiến một việc kỳ diệu là Đức Thầy của họ đã sống lại từ kẻ chết! Thật đúng Ngài là Con của Đức Chúa Trời, là Chúa của trời đất, là nguồn của sự sống và năng lực, và là Cứu Chúa của thế gian. Bấy giờ họ có một câu chuyện kỳ thú để kể cho các dân tộc nghe. Đó là câu chuyện Đức Chúa Trời từ trời đã xuống thế, sống giữa vòng nhân loại. Ngài đã chết vì tội lỗi của thế gian và đã sống lại, ra khỏi phần mộ mà chính họ đã trông thấy Ngài. Họ tin tưởng sứ mạng này một cách vô cùng mãnh liệt đến cam chịu. mọi cuộc bắt bớ và chết chóc hơn là bỏ điều ấy. Câu chuyện của họ rất có thần quyền. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, câu chuyện này truyền ra khắp thế giới và có vô số người trở nên Cơ Đốc nhân.

Tôi xin lập lại, Nếu Đấng Christ không sống lại, sẽ không có ai mang danh hiệu Cơ đốc nhân trên thế gian này cả. Vì thế những người Cơ Đốc nhân là chứng cớ việc Chúa sống lại vậy.

Thanh chống chế:

– Biết đâu Chúa Giê-su không chết thật. Có thể lúc họ đặt Ngài vô mộ, Ngài có vẻ như chết mà không chết. Rồi đến ngày thứ ba Ngài đi ra, làm các môn đồ tưởng Ngài đã sống lại.

– Không thể có như vậy đâu em Thanh ơi. Trước khi hạ xác Chúa xuống khỏi cây thập tự thì có một người lính lấy giáo đâm vào tim Ngài. Máu và nước tuôn chảy ra. Nếu lúc ấy Ngài chưa chết thì vết đâm kia bị thương có thể sống mấy ngày trong hầm mộ không có cơm nước gì cả không? Rồi người ấy lại có đủ sức để lăn hòn đá to và nặng ra khỏi mồ và thoát đi trước mặt cả 100 người lính gác?

Cụ trưởng ấp hỏi:

– Làm sao mình biết rằng các môn đồ không cướp xác Ngài đi rồi phao lên rằng Ngài đã sống lại như người Giu-đa tin?

– Có những lý do chính đáng để tin rằng việc ấy không thể xảy ra được. Người Giu-đa đã làm cho việc ấy không thể thực hiện được bằng cách đặt cả 100 lính canh nơi mộ. Một tên lính có thể vì mệt mỏi mà ngủ quên trong khi canh gác nhưng không thể nào cả 100 lính cùng ngủ một lúc được, đặc biệt án lệnh đã ban cho lính canh mà ngủ quên là tử hình.

Lại nữa, nếu các môn đồ cắp xác Chúa mà phao lên Ngài đã sống lại, tức là họ đã nói dối. Cụ có nghĩ rằng họ đi khắp thế giới chịu hành hạ khổ sở và bị giết chết để nói láo sao? Không đâu, lời nói dối không thể nào lắm quyền lực như vậy được.

Lời nói dối thường được che đậy trong bóng tối. Chúng không thể chường ra ngoài ánh sáng để lộ mặt thật đâu. Người nói dối thường rất cẩn thận để tránh việc nói đến địa điểm, danh tánh cũng như thời gian vì sợ người khác minh chứng được họ đã nói dối.

Nhưng các môn đồ đã kể câu chuyện này ngay sau khi đã xả ra, ở chính trong thành phố ấy và cho chính những người đã chứng kiến cảnh Chúa chết. Nếu chuyện họ nói là láo khoét thì kẻ thù đã lột mặt nạ họ rồi.

Thanh chống chế, giọng yếu ớt:

– Vâng, có thể không nói dối. Có thể họ tin câu chuyện ấy thật. Nhưng thầy biết không, đôi khi người ta nằm chiêm bao hay tưởng tượng lắm chuyện lạ lùng. Họ tin rằng đã thấy việc gì đó mà thật sự thì không hề có chuyện ấy. Có thể họ tưởng tượng rằng họ đã gặp Chúa Giê-su chăng?

– Có vài lý do chỉ rằng không thể có như em nói đâu Thanh. Theo Kinh Thánh thì có năm trăm người gặp Chúa Giê-su sau khi Ngài đã sống lại. Một người có thể nằm mộng hoặc tưởng tượng họ thấy điều gì, nhưng không thể nào năm trăm người cùng có một giấc mộng như nhau đồng một lúc được, dầu cho cả năm trăm người đó là người điên đi nữa. Hơn nữa, những kẻ thù của Chúa Giê-su có thể chứng tỏ rằng các môn đồ nói dối bằng cách trưng xác Chúa ra. Nếu họ có thể chỉ xác Ngài, họ đã bịt miệng môn đồ Chúa hoàn toàn. Nhưng không ai có thể tìm được xác Ngài cả. Ngôi mộ hãy còn bỏ không.

Thanh hỏi thêm:

– Tôi chỉ xin hỏi câu này nữa thôi. Làm sao thầy biết được trọn câu chuyện của Chúa Giê-su, sự chết, sự phục sinh, các bạn hữu cùng các kẻ thù của Ngài không phải chỉ là câu chuyện cổ tích? Ngoài Kinh Thánh ra thầy có chứng cớ nào để chỉ rằng Chúa đã sống thật chăng?

– Có chứ Thanh, có nhiều chứng cớ lắm. Ta thấy tên Giê-su đã được các sử gia thời ấy nhắc đến. Ta biết rằng có nhiều Cơ Đốc nhân ở trong đế quốc La Mã hai thế kỷ đầu tiên sau Chúa. Và em có biết làm sao ta biết được điều ấy không? Ta có những lời ghi chép về Ngài của kẻ thù của Ngài. Vì vậy chính những kẻ thù của Chúa đã minh chứng rằng Chúa và các môn đồ Ngài đều có thật.

Chúng ta có những lời ghi chép về các điều luật chống lại các Cơ Đốc nhân đầu tiên do hoàng đế La Mã đặt ra. Chúng ta đã tìm thấy những đường hầm ở dưới đất mà xưa kia Cơ Đốc nhân đã sống để lẫn tránh kẻ thù. Ngày nay không một sử gia nào nghi ngờ về một người có thật tên là Giê-su đã sống trên đất gần hai ngàn năm trước, và không ai nghi ngờ gì việc thành lập giáo hội Cơ Đốc cả. Như tôi đã nói với anh em rồi, nếu Chúa Giê-su đã không sống lại thì không có giáo hội Cơ Đốc. Nhưng còn có một chứng cớ khác vững vàng hơn mọi chứng cớ mà tôi vừa nêu ra rằng Chúa Giê-su đã sống, chết, rồi sống lại từ kẻ chết. Tôi biết rằng Ngài đã sống lại vì Ngài đã giúp đỡ tôi. Ngài đã tha tội cho tôi và ban cho tôi một tâm hồn mới. Ngài sống trong tôi vậy.

Ông Ba góp ý:

– Thật vậy, tôi biết rằng Chúa Giê-su vẫn sống. Ngài đã xóa tội lỗi tôi hết và ban cho tôi được sống thanh tịnh hơn bao giờ cả. Từ nhiều năm nay tôi làm việc thiện để mua chuộc ân tứ của thần thánh, nhưng không thể nào tẩy sạch tội lỗi tôi được. Nhưng chính Chúa đã cất bỏ hết hồi đêm hôm, khi thầy giáo đến nhà tôi. Những người khác rất kinh ngạc mà nghe lời thú nhận của ông Ba. Họ hỏi ông ta:

– Ông đã trở thành Cơ Đốc nhân rồi sao?

Ông Ba đáp:

– Tôi không biết tôi có phải là một Cơ Đốc nhân thật hay không, nhưng thật tình tôi muốn được như vậy.

Check Also

Cứu Cấp

Vào tháng Giêng năm 2010, Wesley Autrey đang chờ đợi chiếc xe điện ngầm ở …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *