CÂU GỐC: “Phao-lô tâu: Cầu xin Đức Chúa Trời, chẳng kíp thì chầy, không những một mình vua, nhưng hết thảy mọi người nghe tôi hôm nay đều trở nên như tôi, chỉ trừ bỏ xiềng nầy thôi!” (Công vụ 26:29).
KINH THÁNH NGHIÊN CỨU: Công vụ 24; Công vụ 25; Công vụ 26; 1 Cô-rinh-tô 1:23.
Phao-lô bị tù hai năm tại thành Sê-sa-rê (Công vụ 24:27). Ông sống trong nhà tù tại cung điện của vua Hê-rốt, có những người lính canh chừng ông (Công vụ 23:35). Trong hai năm đó, Phao-lô ra tòa nhiều lần để đứng trước hai vị tổng đốc La Mã và một vị vua. Các tổng đốc là Phê-lít và Phê-tu. Nhà vua là Ạc-ríp-ba II. Đúng, Phao-lô là một tù nhân, nhưng ông làm công việc của Đức Chúa Trời bằng cách chia sẻ Phúc âm với những người cai trị này (Công vụ 9:15).
Mỗi khi nói với các nhà cai trị này, Phao-lô nói mình vô tội. Ông nói không có bằng chứng nào cho thấy ông đã làm sai. Phao-lô hỏi, Các nhân chứng thấy ông vi phạm luật pháp ở đâu? Câu chuyện này cho thấy Phao-lô không làm gì sai trái và không nên ở trong tù, mà phải được tự do. Ông đang ở trong tù chỉ vì ông đã yêu cầu được ra tòa trước vua La Mã (Công vụ 26:32). Là một tù nhân, Phao-lô có nhiều cơ hội để làm chứng về Đức Chúa Giê-su. Phao-lô cũng nói về niềm hy vọng tuyệt vời của mình rằng Đức Chúa Trời sẽ đem người chết sống lại.
Nhưng hai năm tù thì khó cho Phao-lô. Không ai từ hội thánh Giê-ru-sa-lem ủng hộ ông. Tại sao? Các nhà lãnh đạo giáo hội “cảm thấy rằng ông bị tù là lỗi của ông vì những thành kiến chống lại ông.” – Ellen G. White, The Acts of the Apostles, tr. 403.
Xem / Tải về toàn bộ bài học theo liên kết sau đây:
==> Phao-lô Bị Tù (Bài Học 12, 15 Tháng 9 – 21 Tháng 9, 2018)