CÂU GỐC:”Đoạn, Ngài lại phán: Vì loài người mà lập ngày Sa-bát, chớ chẳng phải vì ngày Sa-bát mà dựng nên loài người” (Mác 2:27).
KINH THÁNH NGHIÊN CỨU: Xuất Ê-díp-tô Ký 16:16–18, 20:8–11; Phục truyền Luật lệ Ký 5:12–15; Ma-thi-ơ 12:9–13; Lê-vi Ký 25:1–7.
Đức Chúa Trời thiết lập ngày Sa-bát như là hành động cuối của tuần lễ Sáng tạo. Người ta đã nói rằng vào ngày Thứ Bảy, Đức Chúa Trời không chỉ nghỉ ngơi, nhưng Ngài đã thiết lập sự nghỉ ngơi làm một phần không thể thiếu trong cách thế giới hiện hữu. Ngày Sa-bát là một minh chứng cho cách chúng ta được tạo ra để tương tác với Chúa và với nhau.
Vì vậy, không có gì đáng ngạc nhiên khi các học giả Kinh Thánh khám phá rằng ngày Sa-bát, một trong các điều răn trong kế hoạch của Đức Chúa Trời dành cho dân sự Ngài, xuất hiện rất sớm trong việc thành lập quốc gia Y-sơ-ra-ên mới. Nó đóng một vai trò rất quan trọng trong cuộc đời của người Do Thái.
Thông thường khi chúng ta nói về ngày Sa-bát, cuộc trò chuyện nhanh chóng chuyển sang cách nào để tuân thủ, chẳng hạn những việc gì chúng ta không nên làm và như thế nào. Tuy các câu hỏi này rất quan trọng, chúng ta cũng cần hiểu rõ về vai trò không thể thiếu của ngày Sa-bát, là đã được thiết kế trên thế giới và trong cuộc sống của dân Chúa như một biểu tượng của ân điển và sự cung cấp của Đức Chúa Trời.
Như Đức Chúa Giê-su đã nói, ngày Sa-bát Thứ Bảy được tạo ra cho tất cả nhân loại. Khi chúng ta thực sự “nhớ ngày Sa-bát,” nó sẽ thay đổi chúng ta mỗi ngày trong tuần, và – như Đức Chúa Giê-su đã chứng minh – nó có thể là một phương tiện để ban phước cho người khác nữa.
Xem / Tải về toàn bộ bài học theo liên kết sau đây: