CÂU GỐC: Hỡi người! Ngài đã tỏ cho ngươi điều gì là thiện; cái điều mà Đức Giê-hô-va đòi ngươi há chẳng phải là làm sự công bình, ưa sự nhân từ và bước đi cách khiêm nhường với Đức Chúa Trời ngươi sao?” (Mi-chê 6:8).
KINH THÁNH NGHIÊN CỨU: 1 Sa-mu-ên 8:10–18; A-mốt 5:10–15; Mi-chê 6:8; Sáng thế Ký 19:1–13; Ê-xê-chia 16:49; Ê-sai 1:15–23.
Các tiên tri Cựu Ước là những nhân vật đáng chú ý nhất trong Kinh Thánh. Tiếng kêu gào ầm ĩ, các thông điệp mạnh bạo, cảm giác đau buồn, tức giận và phẫn nộ, và thỉnh thoảng những buổi trình diễn sứ điệp của họ khiến họ không thể bị làm ngơ, ngay cả khi họ làm người khác cảm thấy không thoải mái khi ở bên cạnh.
Được gửi chủ yếu đến Y-sơ-ra-ên và Giu-đa, họ ra hiệu kêu mời dân tộc được chọn hãy trở về với tiếng gọi của Chúa. Người dân và giới lãnh đạo đã dễ dàng bị lôi cuốn bởi các thần tượng và lối sống của các dân tộc xung quanh. Các tiên tri chấp nhận trách vụ bạc bẽo của mình là ra đi để thúc giục dân sự hối cải, đôi khi bằng cách nhắc nhở họ về tình yêu vô đối mà Đức Chúa Trời dành cho họ, cũng như các kỳ công Ngài đã làm cho họ trong quá khứ, và đôi khi cũng bằng cách cảnh báo về những hậu quả không lường nếu họ tiếp tục rời xa Ngài.
Như chúng ta sẽ thấy, trong số các tội lỗi và tệ nạn mà các tiên tri cảnh báo các nhà lãnh đạo và dân chúng, một trong những điều xấu xa nhất là sự ức hiếp người nghèo, kẻ thiếu thốn, và những ai bất lực giữa vòng họ. Đúng, thờ thần tượng là xấu; đúng, theo các thực hành tôn giáo sai lầm là xấu; nhưng, cũng đúng nữa, lợi dụng kẻ yếu và nghèo đáng bị lên án nặng nề không kém.
Xem / Tải về toàn bộ bài học theo liên kết sau đây: