CÂU GỐC: “Hãy cầm giữ sự làm chứng về điều trông cậy chúng ta chẳng chuyển lay, vì Đấng đã hứa cùng chúng ta là thành tín. Ai nấy hãy coi sóc nhau để khuyên giục về lòng yêu thương và việc tốt lành” (Hê-bơ-rơ 10:23, 24).
KINH THÁNH NGHIÊN CỨU: 2 Cô-rinh-tô 2:14–16; Xuất Ê-díptô Ký 32:1–14; 1 Phi-e-rơ 2:12; Phi-líp 2:15; Ê-phê-sô 2:19; Hê-bơ-rơ 10:23–25.
Khi tìm cách hoàn thành sứ mệnh Cơ Đốc giáo, chúng ta không nên đánh giá thấp tiềm năng của hội thánh trong tư thế một cộng đồng các tín nhân có tổ chức. Chúng ta đã bàn về những thử thách có thể phải đương đầu khi tìm cách đối phó với bất công và nghèo đói. Nhưng bằng cách làm việc cùng các tín hữu trong một cộng đồng đức tin, chúng ta có thể là phước lành cho những cá nhân xung quanh chúng ta.
Tuy nhiên, khi kết hợp với nhau như một hội thánh, chúng ta dễ bị cám dỗ bởi mối phân tâm giữ cho bản thân hội thánh tiếp tục hoạt động, mà quên đi lý do chính cho sự tồn tại của hội thánh là để phục vụ thế giới và cộng đồng mà Chúa đã đặt hội thánh Ngài vào. Trên cương vị của một hội thánh, chúng ta không được hững hờ trước những đau thương và tình trạng đốn mạt hiện diện xung quanh chúng ta. Nếu Đấng Cơ Đốc đã không làm ngơ, chúng ta cũng không được quyền làm ngơ. Chúng ta phải trung tín với mệnh lệnh rao giảng phúc âm, và gắn bó mật thiết với công cuộc ấy, gồm những nỗ lực giúp đỡ thành phần bị lấn lướt, đói khát, trần truồng và bất lực.
Hợp tác chặt chẽ với nhau trên cương vị một tổ chức và cộng đồng hội thánh, chúng ta là thân thể của Đấng Cơ Đốc (1 Cô-rinh-tô 12:12–20). Như thế, chúng ta, với tư cách là một cộng đồng, nên bước đi như Đức Chúa Giê-su đã bước đi, tìm cách tiếp cận thế nhân như Đức Chúa Giê-su đã tiếp cận, và phục vụ trong vai trò là bàn tay, bàn chân, tiếng nói và con tim của Đức Chúa Giê-su trong thế giới ngày nay.
Xem / Tải về toàn bộ bài học theo liên kết sau đây: