CÂU GỐC: “Lạy Đức Chúa Trời là Chúa chúng tôi, Chúa đáng được vinh hiển, tôn quí và quyền lực; vì Chúa đã dựng nên muôn vật, và ấy là vì ý muốn Chúa mà muôn vật mới có và đã được dựng nên” (Khải huyền 4:11).
ĐỌC KINH THÁNH NGHIÊN CỨU TUẦN NÀY: Gióp 3:1-10; Giăng 11:11-14; Gióp 6:1-3, 7:1-11, 17-21; Gia-cơ 4:14; Thi thiên 8:4-6.
Khi đọc sách Gióp, chúng ta có hai ưu thế hơn ông Gióp: (1) biết kết cục câu chuyện của đời ông, và (2) biết trận chiến giữa Đấng Cơ Đốc và Sa-tan đang diễn tiến vào lúc đó. Ông Gióp không biết hai điều ấy. Ông chỉ biết ông đang sống bình yên, bỗng dưng hết tai họa này đến tai họa khác xảy ra dồn dập, để rồi, “người ấy lớn hơn hết trong cả dân Đông phương” (Gióp 1:3), nhìn quanh chợt thấy mình đang ngồi than khóc trên đống tro tàn.
Trong khi tiếp tục nghiên cứu sách Gióp, hãy thử đặt mình vào hoàn cảnh của ông để giúp chúng ta có thể cảm thông hơn sự bối rối, tức giận và buồn đau mà ông đang trải qua. Dĩ nhiên, chúng ta không trải qua cùng các thảm họa mà ông Gióp đã trải qua, nhưng ai trong vòng phàm nhân tội lỗi mà không từng trải qua các đau đớn và bối rối, là nguyên nhân của muộn phiền và đau khổ? Và còn bao nhiêu truân chuyên nữa chúng ta phải nếm chịu khi hết lòng trung tín phụng sự Đức Chúa Trời và cố làm điều phải cho Ngài?
Xem / Tải về bài học theo liên kết sau đây:
=> Cái Ngày Đáng Nguyền Rủa (Bài Học 5, 22 Tháng 10 – 28 Tháng 10)