Trong nước Hoa Kỳ ai cũng thường nghĩ rằng tiểu bang California là có nhiều cơn động đất hơn hết, Alaska có nhiều động đất hơn bất cứ tiểu bang nào. Vào năm 1964, một cơn động đất lớn nhất cao đến 9.2 độ và kèo dài đến 4 phút. Rất nhiều tòa nhà sụp đổ, đường phố nứt rạn. Lòng đất rung động đã làm dấy lên một cơn sóng thần to lớn. Có hơn 131 người chết bởi sóng thần.
Trong Công vụ các Sứ đồ đoạn 16 có ghi chép về một cơn động đất dữ dội. Phao-lô và Si-la đang bị giam trong ngục tù La Mã tại thành ở Phi-líp vì họ đuổi quỉ ra khỏi cô gái xem bói. Chỉ vì lẽ đó mà họ bị hành hạ rồi xiềng xích.
Lối nửa đêm họ cầu nguyện và hát ngợi khen Chúa trong ngục tối. “Thình lình, có cơn động đất rất lớn, đến nỗi nền ngục rúng động; cùng một lúc, các cửa mở ra, xiềng tù phạm thảy đều tháo cả” (Công vụ 16:26). Tiếng rung động ầm ĩ, xiềng xích tung tóe và cửa ngục bung ra. Thay vì chạy thoát, họ ở lại an ủi và chia sẻ lời Chúa cho các tù nhân. Những lời khích lệ đã đưa họ tiếp nhận Đấng Christ!
Từ đánh đập, giam cầm đến giải thoát, làm chứng, và cuối cùng làm phép báp-têm. Thật là nghịch cảnh. Chúa dùng sự khốn khổ để dẫn đến sự ích lợi. Vì Phao-lô và Si-la bị ngược đãi mà đưa nhiều người đến Chúa. Thiên tai đưa đến sự giải cứu.
Trong bất cứ hoàn cảnh hay hoạn nạn nào, Chúa cũng có lối thoát cho bạn. Đừng bao giờ thối chí mà hãy lạc quan vì biết rằng Chúa yêu thương bạn và muốn mọi sự tốt đẹp cho bạn. Chúa an ủi rằng, “Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi,” vì “ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế” (Giăng 14:26, Ma-thi-ơ 28:20).
Mục sư Nguyễn Khắc Vinh