Chương 14: Đã Gần Tận Thế Chưa?
Cụ trưởng ấp lớn tiếng hỏi:
– Thầy có nghĩ rằng phải mấy ngàn năm nữa Chúa mới trở lại chăng?
– Không ai biết rõ đúng lúc nào đâu, thưa cụ trưởng ấp. – Thầy Lắm đáp và tiếp. – Chúa có phán, “Về ngày và giờ đó chẳng có ai biết chi cả, thiên sứ ở trên trời hay Con cũng vậy, song chỉ một mình Cha biết mà thôi.” (Ma-thi-ơ 24:36). Nhưng chúng ta có thể biết khi Chúa gần đến. Có một môn đồ đến với Ngài và nói, “Xin Chúa phán cho chúng con biết lúc nào những sự đó sẽ xảy ra, và có điềm gì chỉ về sự Chúa đến và tận thế?” Chúa trả lời rằng, “Sẽ có dấu hiệu.”
Trên đường về Sài Gòn có những trụ cây số báo cho ta biết ta còn cách xa thủ đô bao nhiêu. Rồi ta càng đi ta sẽ thấy trụ cây số để 50 cây số, 40 cây số, 30 cây số, v.v… Đức Chúa Giê-su cũng có những dấu hiệu để báo cho chúng ta biết rằng mình đang gần ngày tận thế như thế nào.
– Thưa thầy, những dấu đó là dấu nào? – Thanh hỏi.
– Em lật Kinh Thánh đến sách Ma-thi-ơ đoạn 24 và chúng ta bắt đầu đọc từ câu 29 và 30. Thanh ơi, em làm ơn đọc lên giùm nhé.
Thanh mở Kinh Thánh ra và đọc:
– “Sự tai nạn của những ngày đó vừa mới qua, thì mặt trời liền tối tăm, mặt trăng không sáng, các ngôi sao từ trên trời sa xuống, và thế lực của các từng trời rúng động. Khi ấy, điềm Con Người sẽ hiện ra ở trên trời, mọi dân tộc dưới đất sẽ đấm ngực, và thấy Con Người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà xuống.”
Thanh đọc xong liền hỏi:
– Thưa thầy, vậy chứ những dấu này đã hiện ra chưa?
– Đã hiện ra rồi. Hãy để ý đến câu này “Mặt trời liền tối tăm.” Đây là một trong những trụ cây số đầu tiên chỉ về ngày tận thế. Vào ngày 19 tháng 5, năm 1780, trời rực sáng như thường lệ. Buổi sáng hôm ấy có một ít sấm và chớp. Nhưng vào lối 10 giờ, bầu trời đối sắc ra như màu đồng sáng. Chẳng bao lâu sau, màn đen dày đặc bao trùm cả đất. Vào lúc giữa trưa, trời tối như ban đêm. Muôn chim hót bản nhạc chiều của chúng và trâu bò trở về chuồng vì nghĩ rằng đêm đã đến. Nhưng người ta biết rõ lúc ấy chưa phải là ban đêm nên họ rất sợ hãi. Bóng tối bao phủ trọn ngày. Đêm ấy dầu là trăng rằm vẫn không sáng cho đến quá nửa đêm nhưng nó lại đỏ như huyết. Có nhiều người nghĩ rằng ngày tận thế đã đến. Nhưng chưa tận thế đâu. Và những điềm ấy là dấu chỉ rằng ngày tận thế rất gần rồi vậy.
– Rồi còn việc sao sa như thế nào? Đã xảy ra chưa? Sao có rơi xuống thật không? – Trung hỏi.
– Đúng ra đó là vẫn thạch mà chúng ta gọi là sao băng. Một đêm nọ vào năm 1833, sao rơi dày đặc và mau như mưa. Những người thấy cảnh ấy nói rằng họ chưa hề thấy cảnh nào rực rỡ hơn thế được. Vì khi Chúa làm “pháo bông”, Ngài làm nó rực rỡ hơn loài người làm. Bầu trời sáng rực đến người ta có thể đọc sách và viết được. Sao tiếp tục rơi như vậy trong sáu giờ liền, cho đến khi mặt trời mọc và ánh sáng mặt trời che lấp hết đi. Một lần nữa nhiều người được báo động và nghĩ rằng ngày thạnh nộ của Đức Chúa Trời đã đến rồi. Nhưng ngày ấy chưa đến. Nó chỉ là một dấu hiệu khác chỉ rằng ngày Chúa đến gần hơn rồi.
Bây giờ, chúng ta hãy đọc câu 6 và 7 trong Ma-thi-ơ đoạn 24, “Các con sẽ nghe nói về giặc và tiếng đồn về giặc: hãy giữ mình, đừng bối rối, vì những sự ấy phải đến; song chưa là cuối cùng đâu. Dân này sẽ dấy lên nghịch cùng dân khác, nước nọ sẽ nghịch cùng nước kia; nhiều chỗ sẽ có đói kém và động đất.”
Khi thầy Lắm ngưng tiếng, cụ trưởng ấp nói:
– Thật giống trong thời đại của chúng ta quá. Trong quãng đời của tôi có hai trận thế chiến, và tôi thấy dường như các dân tộc đang chuẩn bị sẵn sàng cho trận đại thế chiến thứ ba.
Thanh nhận xét:
– Lúc nào cũng có chiến tranh cả!
Ông Ba trả lời:
– Nhưng không giống như cuộc chiến tranh của chúng ta ngày nay. Nếu người ta muốn, họ có thể làm cả thế giới nổ tung với bom nguyên tử.
Thầy Lắm nói:
– Có thể không nổ tung cả thế giới đâu, nhưng họ có thể làm hại vô lường. Các dân tộc trên thế giới đã xây dựng kho vũ khí quá lớn; nào là chiến hạm, phi cơ, hỏa tiễn, bom khinh khí sẵn sàng cho công việc hủy diệt. Thật đáng ghê sợ khi nghĩ rằng một cuộc chiến tranh nhỏ ở một nơi nào đó có thể biến thành thế chiến dễ dàng. Cái thế giới cũ kỹ khổ não của chúng ta như đang đặt trên thùng thuốc nổ, chỉ một tia lửa nào đó cũng đủ làm cho nổ tung lên được.
Trong Khải huyền đoạn 11 câu 18 có ghi, “Các dân tộc vốn giận dữ.” Chúng ta có khi nào thấy họ giận dữ hơn lúc này chăng?
Thanh hỏi:
– Thầy có nghĩ rằng Liên hiệp quốc sẽ thành công trong việc ngăn chận một trận thế chiến khác hay không?
Thầy Lắm đáp:
– Tôi thật tán thưởng công việc của Liên hiệp quốc. Nhưng ngay cả những con người hy sinh đời mình làm việc như không hề biết mệt mỏi để duy trì hòa bình cũng không thể ngăn chiến tranh được. Các vấn đề mà họ gặp phải dường như không thể giải quyết được. Hãy nghe những lời này, “Người ta nhân trong khi đợi việc hung dữ xảy ra cho thế gian, thì thất kinh mất vía.” (Lu-ca 21:26). Các nguyên thủ của các quốc gia đều lo âu. Con người ở đâu cũng sợ hãi cả. Không ai muốn chiến tranh nhưng dường như chúng ta càng lúc càng tiến gần hơn đến chiến tranh. Nhưng có câu này để khích lệ chúng ta là những kẻ yêu mến Đức Chúa Trời. “Chừng nào các việc đó khởi xảy đến, hãy đứng thẳng lên, ngước đầu lên, vì sự giải cứu các con gần tới.” (Lu-ca 21:28). Hãy ngước đầu lên! Hãy đưa tầm mắt khỏi thế gian rối loạn này! Kìa, Chúa của quý vị sẽ trở lại rất chóng. Ngài sẽ chấm dứt mọi rắc rối của thế gian phản loạn này và lập nước Ngài là nước hòa bình.
Cụ trưởng ấp hỏi:
– Thầy có nghĩ rằng Chúa sớm trở lại không?
– Có, có chứ. Chính những sự rối loạn trong thế gian của chúng ta cho ta biết rằng Chúa sắp trở lại rồi. Nhưng ngoài ra còn có nhiều dấu hiệu khác nữa. Chúng ta đã đọc và thấy rõ có đói kém và dịch lệ. Hiện nay, trên thế giới có những vùng đất rất rộng lớn có đông dân cư nhưng không có đủ lương thực cho mọi người. Cụ biết chăng có đến 2 phần 3 phần dân cư trên thế giới không đủ cơm ăn?
Kinh Thánh cũng có nhắc đến bão tố và động đất. Mỗi năm, chúng ta đều nghe có sự tàn phá tài sản và mạng sống con người ở các nơi trên thế giới do động đất, nước lụt, sóng thần và bão tố. Lại nữa, còn có những tai nạn kinh hồn ở trên đất, biển và không trung. Hàng trăm người bị giết chết trong nháy mắt. Đây là công việc làm của tên phản loạn. Nó rất thích hủy diệt mạng sống con người khi họ không chuẩn bị gặp Chúa.
Đây lại là một dấu hiệu khác rất lý thú về dấu hiệu ngày tận thế, “Còn như con, hỡi Đa-ni-ên, con hãy đóng lại những lời này và hãy đóng ấn cho đến kỳ cuối cùng. Nhiều kẻ sẽ đi qua đi lại và sự học thức sẽ thêm lên.”
– Câu này cho chúng ta biết trong thời đại cuối cùng thì sự học thức sẽ tăng gia bội phần. – Thầy Lắm giải thích. – Chúng ta đã thấy nhờ khoa học mà những sự thay đổi lạ lùng trong nước ta. Nào, có những phát minh tân tiến nào mà chúng ta có thể nghĩ đến?
Cụ trưởng ấp đáp:
– Hồi còn nhỏ, muốn về Sài Gòn tôi phải đi xe bò và mất hai ngày mới đến. Tôi phải ngủ lại đêm ở dọc đường. Bây giờ chúng ta đã có đường sá rất tốt và xe đò chạy chỉ mất trên một giờ thôi.
– Đó thật là một sự thay đổi đáng kể sánh với lề lối xưa, phải không thưa cụ trưởng ấp? Nhưng quý vị còn nghĩ đến phát minh nào khác trong lãnh vực vận chuyển không?
Những người khác góp ý:
– Xe lửa.
– Xe gắn máy.
– Máy bay.
– Tàu thủy.
– Xe cam nhông.
Thầy Lắm nói:
– Tất cả những phát minh này đều làm cho thế giới chúng ta thành ra nhỏ hơn trước.
Trung hỏi:
– Thưa thầy muốn nói gì? Con không hiểu được. Thế giới chúng ta có thật nhỏ hơn trước không?
– Không, nó không nhỏ hơn đâu, nhưng dường như nó nhỏ hơn thật vậy. Tôi dám nói rằng xưa kia cụ trưởng ấp nghĩ Sài Gòn ở xa quá. Nhưng ngày nay thì dường như gần hơn. Nếu chúng ta đi bằng máy bay phản lực thì chúng ta có thể đến bên kia trái đất chỉ trong vòng một ngày thôi.
Ngoài ra, còn có những phát minh khác mà ta có thể nói tới như: điện thoại, điện tín, máy thâu phát thanh, vô tuyến truyền hình, máy bay,v.v…
Thanh góp ý kiến:
– Còn có các máy thuộc ngành canh nông như máy cày, máy bừa, máy gặt, máy đập lúa nữa. Với những máy móc ấy, một người có thể đảm nhiệm công việc của 20 người. Người ta có thể làm việc trên cánh đồng rộng hơn vì thâu hoa lợi nhiều hơn xưa.
Cụ trưởng ấp nói thêm:
– Ngày nào đây Việt Nam chúng ta chắc sẽ có nhiều loại máy này hơn.
– Thật vậy, khoa học đã làm cho thế giới chúng ta thành chỗ đẹp hơn xưa vậy.
– Thanh nói.
– Thật vậy đó Thanh. Nhưng cái hại là ở chỗ trong khi khoa học càng tiến bộ, tâm tính con người không tiến bộ hơn chút nào cả. Trái đất vẫn còn là lãnh thổ của tên phản loạn và lòng người vẫn còn hung ác. Sự tiến bộ của khoa học đã đem đến một vài rối rắm cho thế giới. Con người có nhiều quyền lực nhưng chưa tự chủ đủ để dùng quyền lực ấy. Khi họ giận nhau, họ phóng hỏa tiễn đi thay vì những mũi tên thường. Đó là điểm làm cho thế giới ta thật kinh hoàng. Các loại hỏa tiễn có thể mang đầu đạn nguyên tử với sức mạnh có thể tiêu diệt cả một thành phố. Ngày nay, khoảng cách không còn là sự bảo vệ nữa. Trong toàn thế giới không còn chỗ nào là chỗ ẩn náu an toàn nữa cả.
Thật chúng ta đang sống trong một thời đại vĩ đại lạ kỳ. Trong lịch sử thế giới chưa có thời đại nào giống như vậy. Vì cả ngàn năm qua, cuộc sống cứ trôi đi như cũ. Loài người cày, cấy, và luôn luôn trồng tỉa ở gần nhà mình như nước ta ngày nay đây. Rồi đến thời đại chúng ta với những sự thay đổi lớn lao. Sự học thức tăng gia; máy móc bắt đầu làm việc thay thế người ta; sự vẩn chuyển nhanh chóng đã làm cho thế giới thế giới thành ra nhỏ hơn; những sự cãi vả giữa các dân tộc đã thành thế chiến; những sự khám phá của con người đã hủy diệt thế giới. Tất cả những việc này báo cho chúng ta biết rằng mình sống trong thời đại cuối cùng. Tất cả đếu hướng về một biến động trọng đại: Chúa tái lâm.
Trung hỏi:
– Nếu mọi việc này đã xảy ra rồi, sao Chúa chưa trở lại?
– Này, Trung, còn có một điều nữa phải xảy ra trước mà Đức Chúa Giê-su đã phán là, “Tin lành này về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ, sự cuối cùng sẽ đến.” (Ma-thi-ơ 24:14). Đó là một nhiệm vụ vừa lớn lao lại vừa khó khăn, nhưng đạo của Chúa đã được giảng vào gần hết các quốc gia trên thế giới. Phương tiện phát thanh và truyền hình đã được sử dụng để kể câu chuyện kia. Càng lúc càng có nhiều sách bào hơn. Người ta phải hiểu ý nghĩa của thời đại chúng ta. Họ phải biết rằng Hoàng tử gần trở lại rồi để họ chuẩn bị tiếp đón Ngài.
Còn các bạn đây thế nào? Các bạn có muốn được sẵn sàng không? Trong thời đại kinh hoàng này, khi mà các bạn không tìm một nơi trú ẩn nào đủ an toàn trên thế giới, bạn có thể tìm sự an toàn trong Đức Chúa Giê-su vậy.