CÂU GỐC: “Nhưng thành Giê-ru-sa-lem ở trên cao là tự do, và ấy là mẹ chúng ta” (Ga-la-ti 4:26).
ĐỌC KINH THÁNH TUẦN NÀY: Ga-la-ti 4:21-31; Sáng thế Ký 1:28; Sáng thế Ký 2:2, 3; Sáng thế Ký 3:15; Sáng thế Ký 15:1-6; Xuất Ê-díp-tô 6:2-8; Xuất Ê-díp-tô Ký 19:3-6.
Một số Cơ Đốc nhân bác bỏ quyền lực của Cựu Ước. Họ cảm thấy việc ban luật pháp tại núi Si-nai không đồng nhất với phúc âm. Vì vậy, họ nghĩ giao ước được ban cho tại Si-nai đã lỗi thời. Họ tin rằng có một thời khi sự cứu rỗi được dựa trên việc giữ luật pháp. Nhưng những người ở thời đó không giữ được; vì vậy, họ nói rằng Đức Chúa Trời đã thiết lập một giao ước mới. Giao ước mới này dựa trên sự thương xót của Đức Chúa Giê-su. Và giao ước cũ dựa trên việc giữ luật pháp.
Nhưng quan điểm này sai. Sự cứu rỗi không bao giờ dựa trên việc giữ luật pháp. Ngay từ đầu, tôn giáo của người Do Thái luôn luôn là sự thương xót và tha thứ. Trong Ga-la-ti, Phao-lô đã chống lại việc tin tưởng vào sự cứu rỗi bởi việc làm. Niềm tin sai lầm này đã khiến mọi người đi xa lẽ thật và từ bỏ Cựu Ước. Hai giao ước không phải là những biểu hiệu của thời đại khi chúng được ban cho. Thay vào đó, chúng bày tỏ hai cách khác nhau để cố gắng được cứu. Những cách này quay trở lại Ca-in và A-bên. Giao ước cũ tượng trưng cho những người tin vào việc làm để đẹp lòng Đức Chúa Trời. Ca-in tin vào sự tốt lành của chính mình. Nhưng giao ước mới bày tỏ kinh nghiệm của những người tin vào Đức Chúa Trời sẽ làm tất cả những gì Ngài đã hứa. Cũng vậy, A-bên tin cậy nơi Đức Chúa Trời để tha tội cho mình.
Xem / Tải về bài học theo liên kết sau đây:
=> Hai Giao Ước (Bài Học 10, 26 Tháng 8 – 1 Tháng 9)