CÂU GỐC: “Điều ấy đoạn, tôi thấy một vị thiên sứ khác bay giữa trời, có Tin Lành đời đời, đặng rao truyền cho dân cư trên đất, cho mọi nước, mọi chi phái, mọi tiếng, và mọi dân tộc. Người cất tiếng lớn nói rằng: Hãy kính sợ Đức Chúa Trời, và tôn vinh Ngài, vì giờ phán xét của Ngài đã đến; hãy thờ phượng Đấng dựng nên trời, đất, biển và các suối nước” (Khải huyền 14:6, 7).
KINH THÁNH NGHIÊN CỨU: Khải huyền 4:8, 11; Ma-thi-ơ 4:8, 9; Đa-ni-ên 3:8-18; Khải huyền 14:9; Khải huyền 14:6, 7; Công vụ 4:23-31.
Ngay sau lễ Ngũ Tuần, các Cơ Đốc nhân đầu tiên dành phần lớn thời gian để thờ phượng. “Vả, những người ấy bền lòng giữ lời dạy của các sứ đồ, sự thông công của anh em, lễ bẻ bánh, và sự cầu nguyện” (Công vụ 2:42). Niềm vui đến từ việc biết Đức Chúa Giê-su là Đấng Mê-si, việc ứng nghiệm những lời tiên tri trong Cựu Ước, khiến lòng họ tràn đầy sự biết ơn và cảm tạ Chúa. Thật là một đặc ân để biết sự thật tuyệt vời này. Các Cơ Đốc nhân đầu tiên cảm thấy cần dành thời gian bên nhau trong sự thông công, học hỏi và cầu nguyện, để cảm tạ Chúa vì sự khải thị của Ngài trong sự sống, sự chết, và sự sống lại của Đức Chúa Giê-su, và những gì Ngài đã làm trong đời sống của họ.
Hội thánh của Đức Chúa Giê-su Christ là một cộng đồng thờ phượng, được Chúa kêu gọi để “xây nên nhà thiêng liêng, làm chức tế lễ thánh, đặng dâng của tế lễ thiêng liêng qua Đức Chúa Jêsus Christ mà đẹp ý Đức Chúa Trời” (1 Phi-e-rơ 2:5). Lòng biết ơn Chúa được bày tỏ trong sự thờ phượng của cộng đồng đã biến đổi lòng và tâm trí của con người giống như bản tính của Đức Chúa Trời và chuẩn bị họ để phục vụ.
Bài học tuần này tập trung vào ý nghĩa của sự thờ phượng và sự thờ phượng đã bảo tồn sự hiệp nhất giữa các tín đồ trong Đức Chúa Giê-su thế nào.
Xem / Tải về toàn bộ bài học theo liên kết sau đây: