Home / Dưỡng linh / Lời sống hằng ngày / Hồ Lửa (Chương 17 – Thế Giới Đi Về Đâu?)

Hồ Lửa (Chương 17 – Thế Giới Đi Về Đâu?)

Thể nào Đức Chúa Trời nhân từ lại đốt tội nhân hằng triệu năm? Đây không phải là công việc cho những người yếu đuối hoặc nhút nhát. Khi Sadam Hussein rút quân khỏi Kuwait, các kỹ sư của Iraq đã châm lửa đốt các mỏ dầu của Kuwait. Gần 90% các giếng dầu của Kuwait đã bừng cháy như những ngọn đuốc. Sáu mươi triệu thùng dầu cháy mỗi ngày! Hằng trăm giếng dầu cháy bừng bừng phải được dập tắt. Người ta phải đi tìm những người gan dạ nhất để đưa một thùng thuốc nổ lên trên ngọn lửa nóng bỏng ấy.

Lửa cháy ầm ĩ như một chiếc xe lửa. Nhân công cảm thấy sức nóng bỏng qua đế giầy mình. Vấn đề rắc rối là phải đến gần giếng dầu với cần trục dài mà không bị thiêu ra tro. Mỗi người phải uống ít nhất ba ga-lông nước đá lạnh cho mỗi phiên, nếu không thì sẽ bị chết khát vì sức nóng ghê gớm chung quanh mình. Họ phải đội nón sắt, vì nón ny-lông sẽ bị sức nóng làm chảy tan trên đầu họ. Cuối cùng, họ đặt được một thùng bằng thép lớn 55 ga-lông, đựng đầy chất nổ, lên trên giếng dầu. Thùng đụng lửa nóng, nổ tung và tạo được một khoảng trống. Những mảnh thiếc vỡ bắn tung tóe. Nhưng sự nổ đã tạo nên một sức hút, hút hết dưỡng khí, và khi không có dưỡng khí, thì lửa tắt! Giếng dầu đó không còn là một hỏa lò nữa.

Những giếng dầu cháy của Kuwait cho chúng ta hình dung được hồ lửa cuối cùng của địa cầu. Những nhân viên can đảm chiến đấu với hỏa lò chứng kiến một điều: là lửa tiêu diệt tất cả. Họ thấy xác của những người bị thiêu đốt bởi sức nóng khủng khiếp: không còn gì nhiều, trừ vài miếng xương chảy ra lẫn với kim loại. Lại quá gần những hỏa lò là bị thiêu hết. Vậy việc gì sẽ xảy ra cho những kẻ bị quăng vào hồ lửa? Họ sẽ sống sót bao lâu? Có phải lửa càng lớn, thì chết càng mau chăng? Nếu bạn muốn hành hạ ai càng lâu, thì dùng ngọn lửa càng nhỏ. Kinh Thánh muốn nói gì cho chúng ta trong Khải huyền 21:8 khi gọi hồ lửa này là “sự chết thứ hai”?

Cơn bão dầu lửa tại Kuwai gợi lại hình ảnh sống động đã từ lâu ở trong tiềm thức chúng ta. Những hình ảnh này được ghi lại trong sách Khải huyền miêu tả những biến cố trong ngày sau rốt. Cuối thời kỳ một ngàn năm, Khải huyền 20:7-9 nói rằng Sa-tan sẽ dẫn những kẻ ác từ các thời đại đi lên đặng bao vây thành thánh. Bấy giờ, lửa từ trời giáng xuống và thiêu đốt chúng ngay trên trái đất này.

Đoạn kế tiếp, Khải huyền 21, nói về trái đất được làm nên mới. Khải huyền 21:4 hứa rằng, “Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa; vì những sự thứ nhât đã qua rồi.” Đây là những lời đầy hy vọng nói về đời sống trên đất mới. Nhưng đoạn trước, Kinh Thánh miêu tả hồ lửa ngay trên mặt đất này. Xin hãy suy nghĩ vì đây là một nan đề lớn: nếu có hồ lửa cháy đời đời thì sẽ có sự than khóc, kêu ca và đau đớn. Những sự cũ chưa qua đi. Như vậy, lời Chúa hứa có ứng nghiệm chăng? Nói cách đơn giản, chúng ta không thể nào có thiên đàng và hỏa ngục ở cùng một nơi. Hồ lửa cháy phải chấm dứt!

Địa Ngục Chưa Xảy Ra Lúc Này. Địa ngục không phải là một nơi đang cháy trong lòng địa cầu. Kẻ ác sẽ bị thiêu đốt trong tương lai. Theo các câu trong II Phi-e-rơ 2:4, 9; Giu-đe 6, và Ma-thi-ơ 8:29, những kẻ ác, kể cả các quỷ sứ, cũng sẽ được “dành cho ngày phán xét.”

Số Phận Của Kẻ Ác Là Sự Chết Và Diệt Vong. Kinh Thánh tuyên bố sự tận diệt kẻ ác như vầy, “Vì nầy, ngày đến, cháy như lò lửa. Mọi kẻ kiêu ngạo, mọi kẻ làm sự gian ác sẽ như rơm cỏ. . . . Ngày ấy đến, thiêu đốt chúng nó, chẳng để lại cho chúng nó hoặc rễ hoặc nhành” (Ma-la-chi 4:1-3). Kinh Thánh luôn luôn dạy như sau, “Còn kẻ ác sẽ hư mất. . . chúng nó phải đốt tiêu, tan đi như khói.” (Thi thiên 37:20). Phi-líp 3:19 nói về sự cuối cùng của kẻ ác “là hư mất.” Các học giả Kinh Thánh đã cho biết chữ “hư mất” dịch từ Hy ngữ là tiếng mạnh nhất, có nghĩa là hoàn toàn không còn hiện hữu. Như vậy, Kinh Thánh cho thấy rõ ràng số phận của kẻ ác là chết và diệt vong.

Các nhà tiên tri và các sứ đồ đã hiệp nhất trong tư tưởng này, khiến hình ảnh càng mạnh mẽ hơn. Xin chú ý chữ dùng ở đây để tả số phận họ: Kẻ ác sẽ chết (Rô-ma 6:23). Kẻ ác sẽ bị hư mất (Lu-ca 13:3). Kẻ ác sẽ bị thiêu đốt (Ma-la-chi 4:1). Kẻ ác sẽ bị tiêu, tan đi (Thi thiên 37:20). Kẻ ác sẽ như tro (Ma-la-chi 4:3). Kẻ ác sẽ như chẳng hề có (Áp-đia 16). Chính Sa-tan cũng sẽ trở nên tro và không còn nữa (Ê-xê-chi-ên 28:18-19). Kinh Thánh đã dạy rõ ràng. Tiền công của tội lỗi là sự chết, không phải là sự sống đời đời trong hỏa ngục. Cho rằng thân thể bị đốt cháy trong địa ngục, còn linh hồn thì sống để chịu hình phạt là không đúng. Đức Chúa Giê-su, trong Ma-thi-ơ 10:28 đã dạy rằng, “sợ Đấng làm cho mất được linh hồn và thân thể trong địa ngục.”

Vài ví dụ về địa ngục trái với sự tin tưởng của nhiều Cơ Đốc nhân. Trong Mác 9:48 tả địa ngục là chỗ mà “sâu bọ của chúng nó chẳng hề chết và là nơi lửa chẳng hề tắt.” Nhiều người khi đọc câu này cho rằng địa ngục là nơi lửa cháy đời đời. Ở đây Đức Chúa Giê-su dùng lời trong Cựu Ước, Ê-sai 66:24, khi tiên tri nói về số phận của kẻ ác, và dùng câu này “sâu chúng nó chẳng hề chết, lửa chúng nó chẳng hề tắt.” Nhưng bạn có biết tiên tri nói về gì chăng? Trước câu này là câu nói về “thây của những người đã bội nghịch cùng ta.” Ê-sai nói về những kẻ đã chết rồi. Hình ảnh thây người đã hoàn toàn tan rữa và hủy diệt. Bây giờ nghĩ đến “lửa chúng nó chẳng hề tắt.” Nếu lửa tắt, thì có thể người ta còn sống, chỉ bị cháy một phần. Nhưng ở đây nói lửa không hề tắt, nghĩa là lửa cháy và thiêu hủy trọn vẹn.

Chữ Đời Đời, Luôn Luôn, và Trọn Đời. Cả ba chữ này đều đến từ chữ Hy Lạp, aionios. Hê-bơ-rơ 9:12 dạy rằng Đức Chúa Giê-su đã cho chúng ta “sự chuộc tội đời đời.” Sự cứu chuộc của Đấng Christ đã xảy ra vào một thời gian nhất định. Nhưng sự cứu chuộc là “đời đời,” vì kết quả của sự cứu chuộc là vĩnh cửu.

Trong Hê-bơ-rơ 6:2 nói về “sự phán xét đời đời.” Sự phán xét cuối cùng sẽ xảy đến vào một thời gian định trước, nhưng sự phán xét ấy sẽ không kéo dài đời đời.

Cũng một thể ấy, khi chữ “hình phạt đời đời” được dùng không phải để chỉ về tiến trình của hình phạt, nhưng nói về hậu quả của hình phạt là bản án đời đời, không thay đổi được nữa. Trong Giu-đe 7, tác giả nói về những kẻ ác của hai thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ đã bị lửa đời đời thiêu hủy. Nhưng ngọn lửa của Sô-đôm và Gô-mô-rơ đã tàn từ lâu. II Phi-e-rơ 2:6 nói Sô-đôm và Gô-mô-rơ đã cháy thành tro. Hậu quả của ngọn lửa đốt Sô-đôm và Gô-mô-rơ là đời đời, chúng bị hủy diệt và mất hẳn, không gì thay đổi được sự biến mất đời đời ấy.

Khi Kinh Thánh dùng chữ trọn đời, có nghĩa là một đời người như trong Xuất Ê-díp-tô Ký 21:6. Hay như trong Giô-na 2:6, khi ông kể lại việc ở trong bụng cá, ông đã tưởng như đó là vĩnh cửu. I Sa-mu-ên 1:22 cũng kể lại chuyện bà An-ne dâng con cho Chúa và để đứa trẻ trong đền thờ đặng hầu hạ Chúa luôn luôn (“for ever”, bản dịch King James), và câu 28 giải thích, luôn luôn đây có nghĩa là “trọn đời nó.”

TRẮC NGHIỆM – 17

1. Chúng ta biết hỏa ngục không cháy bừng bừng lúc này, vì Kinh Thánh dạy rằng các thiên sứ phạm tội và tất cả các kẻ ác đang _________, vì sự trừng phạt sẽ không xảy ra trước “ngày phán xét.”

(Hãy xem II Phi-e-rơ 2:4, 9; Giu-đe 6; Ma-thi-ơ 8:29.)

2. o Đúng o Sai

“Linh hồn phạm tội” sẽ bị hành hạ bởi lửa đời đời trong địa ngục, ngay sau khi người ta chết.

(Hãy xem Ê-xê-chi-ên 18:4, 20; Rô-ma 6:23.)

3. Khi nói về hình phạt cho kẻ ác, ngày ấy đến sẽ “_______ __________ chúng nó, chẳng để lại cho chúng nó hoặc _______ hoặc __________,” nghĩa là hoàn toàn bị hủy diệt.

(Hãy xem Ma-la-chi 4:1-3.)

4. o Đúng o Sai

Trong Kinh Thánh, chữ “đời đời” có nghĩa tùy theo sự điễn tả. Khi dùng để chỉ về Đức Chúa Trời hay sự cứu rỗi, thì có nghĩa là vô cùng, không có sự chấm dứt, nhưng khi dùng để chỉ về một người thường thì có nghĩa là một đời người mà thôi.

(Hãy xem Xuất Ê-díp-tô Ký 21:6; I Sa-mu-ên 1:22, 28; Phi-lê-môn 15; I Giăng 3:15.)

5. Lời Chúa phán, “Kẻ ác sẽ _______ _________; Chúng nó phải đốt _________, tan đi _________ __________.”

(Hãy xem Thi thiên 37:20.)

6. Sô-đôm và Gô-mô-rơ, mặc dù “chịu hình phạt bằng lửa ______ ______;” “hủy phá đi khiến hóa ra _______,” và hiện nay không còn cháy nữa.

(Hãy xem Giu-đe 7; II Phi-e-rơ 2:6.)

7. o Đúng o Sai

Đức Chúa Giê-su, Đấng chết thế cho chúng ta, đã “nếm sự chết” cho tất cả mọi người, và đã chịu hình phạt vì tội lỗi chúng ta. Nhưng Ngài không nếm sự hình phạt hay bị thiêu đốt đời đời.

(Hãy xem Hê-bơ-rơ 2:9; Rô-ma 6:23; Giăng 3:14-16.)

Check Also

Cứu Cấp

Vào tháng Giêng năm 2010, Wesley Autrey đang chờ đợi chiếc xe điện ngầm ở …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *