CÂU GỐC: “Đoạn Đa-ni-ên cất tiếng nói rằng: Ngợi khen danh Đức Chúa Trời đời đời vô cùng! vì sự khôn ngoan và quyền năng đều thuộc về Ngài” (Đa-ni-ên 2:20).
KINH THÁNH NGHIÊN CỨU: Đa-ni-ên 2:1–16, Công vụ 17:28, Đa-ni-ên 2:17–49, Thi thiên 138, Giăng 15:5, Phục truyền 32:4, 1 Phi-e-rơ 2:4.
Các vùng nước xung quanh Greenland là những tảng băng có nhiều kích thước khác nhau. Đôi khi những tảng băng nhỏ di chuyển theo một hướng trong khi các tảng khổng lồ lại trôi theo hướng khác. Tại sao có sự việc nầy, ấy là vì những cơn gió thổi trên mặt biển điều khiển những tảng băng nhỏ, trong khi những khối băng khổng lồ thì được cuốn theo bởi những dòng hải lưu dưới sâu. Khi chúng ta xem xét sự lên xuống của các quốc gia trong suốt lịch sử, nó tương tự như việc các cơn gió trên mặt biển và dòng hải lưu. Những cơn gió chẳng khác gì mọi thứ có thể thay đổi và không thể đoán trước, khác nào ý con người. Nhưng hoạt động đồng thời với những cơn gió bay phớt sơ sài trên mặt hồ là một lực khác, thậm chí còn mãnh liệt và không khác chi những dòng hải lưu mạnh mẽ. Đó là sự chuyển động chắc chắn của các mục đích khôn ngoan và đầy quyền thế của Đức Chúa Trời. Như bà Ellen G. White đã nói, “Giống như những ngôi sao trong những vòng chuyển động rộng lớn của con đường mà mỗi sao được chỉ định, mục đích của Đức Chúa Trời không vội vàng và không chậm trễ.” – The Desire of Ages, trang 32.
Tuy bao sự nổi lên hay sụp đổ của các quốc gia, các hệ tư tưởng, và các đảng chính trị dường như xảy đến là theo ý riêng của con người, Đa-ni-ên 2 cho thấy rằng chính Thiên Chúa là Đấng thật sự đưa lịch sử loài người vào hồi chung cuộc.
Xem / Tải về toàn bộ bài học theo liên kết sau đây: