CÂU GỐC: “Sự tin đạo thanh sạch không vết, trước mặt Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, là thăm viếng kẻ mồ côi, người góa bụa trong cơn khốn khó của họ, và giữ lấy mình cho khỏi sự ô uế của thế gian” (Giacơ 1:27).
KINH THÁNH NGHIÊN CỨU: Công vụ 2:42–47; 4:32–37; Mathi-ơ 25:38, 40; Công vụ 9:36; 2 Cô-rinh-tô 8:7–15; Rô-ma 12; Gia-cơ 2:1–9.
Các câu Kinh Thánh được gọi là Sứ Mạng hay sự Ủy nhiệm Vĩ đại (Ma-thi-ơ 28:18–20) là một trong những câu được biết đến nhiều nhất trong Kinh Thánh, ít nhất là dưới mắt các Cơ Đốc nhân. Các câu này thường được mô tả là tuyên bố sứ mệnh của chúng ta và là nguồn cảm hứng cho tất cả các loại dự án truyền giáo. Thật vậy, được truyền cảm hứng từ các câu này, các Cơ Đốc nhân đã đi khắp thế giới để truyền bá phúc âm, đôi khi chính bản thân phải trả một giá thật đắt.
Và Đức Chúa Giê-su đã gởi gắm gì trong Ủy nhiệm Vĩ đại này? Câu trả lời là để quy nạp môn đồ, làm báp-têm và dạy người ta “giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi” (Ma-thi-ơ 28:20). Và, như chúng ta đã thấy trong các bài học trước, rất nhiều mệnh lệnh Đức Chúa Giê-su truyền đạt cho chúng ta liên quan đến mục vụ chăm sóc những cá nhân cần sự giúp đỡ, những người bị tổn thương, những phần tử không thể tự chăm sóc bản thân.
Do đó, chúng ta cần nhớ rằng, Sứ mệnh Vĩ đại của Đức Chúa Giê-su ủy thác cho các môn đồ đầu tiên không phải là một nhiệm vụ mới hay là điều mà họ chưa từng nghe hoặc thấy bao giờ, nhưng đúng hơn chỉ là sự tiếp nối từ các mục vụ mà Ngài đã đang làm giữa vòng họ. Như vậy, khía cạnh giúp đỡ tha nhân trong sự giáo huấn của Đức Giê-su có thể được thấy rõ qua cuộc sống của các tín hữu của cộng đồng hội thánh phôi thai, như là một phần của nỗ lực chu toàn Đại Sứ Mệnh.
Xem / Tải về toàn bộ bài học theo liên kết sau đây: