Home / Dưỡng linh / Lời sống hằng ngày / Người Chết Đi Đâu? (Chương 15 – Thế Giới Đi Về Đâu?)

Người Chết Đi Đâu? (Chương 15 – Thế Giới Đi Về Đâu?)

Sự qua đời, hay sự chết của một người thân yêu lúc nào cũng làm tâm thần chúng ta rối loạn. Câu hỏi ám ảnh chúng ta là, “Tôi có hy vọng gì sau khi chết không?” Bạn có bao giờ nhìn thẳng vào sự chết và tự hỏi, “Việc gì sẽ xảy ra năm phút sau khi chết?” Có phải là thiên đàng chăng? Hay địa ngục, hay chẳng là gì cả? Thật là rắc rối! Có nhiều tin tưởng khác nhau về sự chết. Giả thử chúng ta làm một cuộc thăm dò ý kiến với câu hỏi: Điều gì sẽ xảy ra cho bạn sau khi chết? Người theo Ấn Độ giáo có thể nói rằng linh hồn bất tử của bạn sẽ đầu thai vào một vật gì đó như vào con bò, vào một người đầy tớ, một thương gia giàu có, hay một con sâu, v.v… tùy theo cách bạn sống trong đời này. Người Công giáo có thể nói rằng linh hồn bất tử sẽ lìa thân thể và được lên thiên đàng nếu bạn là người tốt, hay vào lò luyện tội nếu không tốt lắm, còn nếu tệ quá thì sẽ đi thẳng xuống địa ngục. Những người theo phái Tin lành có thể nói tương tự nhưng bỏ phần lò luyện tội. Những người vô thần hay duy vật có thể nói rằng chết là hết, chấm dứt. Cũng có những Cơ Đốc nhân tin rằng chết là một giấc ngủ chờ ngày Đấng Christ phục lâm để được sống lại. Hỏi mười người về sự chết thì bạn được mười một câu trả lời khác nhau!

Nhưng Kinh Thánh có những câu trả lời rõ ràng về sự chết, những câu trả lời chắc chắn và hữu lý. Những câu trả lời này cho chúng ta biết việc gì sẽ xảy ra sau khi chết, và dạy chúng ta đối diện với sự chết trong niềm hy vọng và tin tưởng. Khải huyền 1:18 giới thiệu chúng ta về Đức Chúa Giê-su Christ, là Đấng đã tuyên bố, “[Ta] là Đấng Sống, ta đã chết, kìa nay ta sống đời đời, cầm chìa khóa của sự chết và Âm phủ.” Đức Chúa Giê-su có chìa khóa để mở cửa sự chết.

Khải huyền 20:6 nói, “Phước thay và thánh thay những kẻ được phần về sự sống lại thứ nhất! Sự chết thứ nhì không có quyền gì trên những người ấy.” Sự sống lại thứ nhất là sự sống lại của những người công bình. Sự chết thứ hai chỉ về sự chết cuối cùng, sự chết đời đời. Nói cách khác, đây là sự phục sinh để được vào sự sống đời đời. Đức Chúa Trời đã hứa trong Khải huyền 21:4 rằng, “Sẽ không có sự chết nữa.” Đức Chúa Trời sẽ đem lại một giải pháp cuối cùng và vĩnh cửu. Đó là niềm hy vọng lớn trong sách Khải huyền. Hãy nghiên cứu xem niềm hy vọng này căn cứ vào đâu. Hiểu được sự dạy dỗ của Kinh Thánh về điều này là rất cần thiết.

Linh Hồn Là Chữ Quan Trọng. Trong Sáng thế Ký 2:7, chúng ta đọc, “Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.” Kinh Thánh không nói rằng Đức Chúa Trời đặt linh hồn vào con người, nhưng con người trở nên một loài sanh linh. Kinh Thánh không bao giờ nói rằng con người có linh hồn, như thể linh hồn là một đơn vị riêng biệt mà chúng ta làm chủ. Tôi không có một linh hồn, tôi một linh hồn, một loài sanh linh, và quí vị cũng vậy.

Nhưng có người nói rằng, “Khoan, tôi không muốn những lời nói xuông. Tôi muốn biết một điều: thân thể chúng ta chết, nhưng linh hồn không bao giờ chết, đúng không? Trong Ê-xê-chi-ên 18:4 dạy rất rõ ràng, “Linh hồn nào phạm tội thì sẽ chết,” câu 20 của đoạn này được lặp lại để nhấn mạnh điều đó.

Linh hồn cũng có nghĩa là “sự sống.” Thí dụ, khi Đức Chúa Giê-su dạy rằng, “Vì ai muốn cứu sự sống mình thì sẽ mất, còn ai vì cớ ta mà mất sự sống thì sẽ được lại. Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì? Vậy thì người lấy chi mà đổi linh hồn mình lại?” (Ma-thi-ơ 16:25, 26). Câu này cũng được viết trong sách Mác 8:35-37. Ma-thi-ơ dùng chữ Hy Lạp psuche bốn lần, nhưng trong bản dịch, hai lần chữ này được dịch là “sự sống”, và hai lần được dịch là “linh hồn”. Hai chữ này dùng thay đổi nhau. Và cũng để ý rằng “sự sống” không phải là của chúng ta; chúng ta có thể mất sự sống, vì chúng ta không phải là loài bất tử.

Chỉ Có Đức Chúa Trời Là Bất Tử. Chữ bất tử là không bao giờ chết, không bao giờ hao mòn hay hư nát. Trong toàn Kinh Thánh, bạn không bao giờ tìm được những chữ “linh hồn bất tử”, hay “sự bất tử của linh hồn!” Lời của Đức Chúa Trời không hề dạy cho chúng ta tư tưởng trên. Kinh Thánh dùng chữ “linh hồn” hay “thần linh” nhưng không bao giờ gắn liền chữ “bất tử” (immortal) với danh từ ấy. Chúng ta có lời hứa về sự bất tử, một phần thưởng mà Đức Chúa Giê-su ban cho chúng ta khi Ngài tái lâm. I Cô-rinh-tô 15:51-53 dạy rằng, “Chúng ta. . . hết thảy đều sẽ biến hóa, trong giây phút, trong nháy mắt, lúc tiếng kèn chót; vì kèn sẽ thổi. . . . Thể hay hư nát này phải mặc lấy sự không hay hư nát, và thể hay chết này sẽ mặc lấy sự không hay chết.” Như vậy, chúng ta không có sự bất tử. Trong Kinh Thánh, chữ không hay chết chỉ dùng một lần, trong câu vừa rồi. I Ti-mô-thê 1:17 dùng chữ này không phải cho loài người, mà là cho Đức Chúa Trời. Cũng trong I Ti-mô-thê 6:15, 16, sứ đồ Phao-lô tuyên bố rõ ràng, “Vua của mọi vua, Chúa của mọi chúa, một mình Ngài có sự không hề chết.”

“Thần Linh” Là Chữ Chính: Khi Đức Chúa Trời dựng nên A-đam, Ngài “hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh” (Sáng thế Ký 2:7). Truyền đạo 12:7 nói khi con người chết, thì một hiện tượng xảy ra trái ngược với việc nói trên, “Bụi tro trở vào đất y như nguyên cũ, và thần linh trở về nơi Đức Chúa Trời, là Đấng đã ban nó.” Điều gì trở về nơi Đức Chúa Trời? Thần linh hay hơi thở. Kinh Thánh không bao giờ nói rằng linh hồn trở về cùng Đức Chúa Trời. Và thần linh của tất cả nhân loại xấu hay tốt, thánh nhân hay tội nhân, Hitler hay Mẹ Teresa tất cả đều trở về cùng Đức Chúa Trời sau khi chết.

Chữ “thần linh” (spirit) có cùng một gốc với những chữ nói về hơi thở hay thở (như chữ inspire hay respiration). Trong Hy Ngữ, chữ “thần linh” là pneuma, chữ này cho chúng ta những từ ngữ khác như pneumonia, một chứng bịnh hô hấp; và pneumatic, bánh xe thổi phồng bằng hơi. Gióp 27:3 nói “thần linh” hay sanh khí ở đâu, “Hễ hơi thở tôi còn ở mình tôi, và sanh khí của Đức Chúa Trời còn trong lỗ mũi tôi.” Khi một người chết, hơi thở của Đức Chúa Trời, hay sanh khí của Ngài, tức là sự sống, trở về nơi Đức Chúa Trời. Gia-cơ 2:26 nói rằng, “Xác chẳng có hồn thì chết.” Ngay cả bây giờ khi chúng ta muốn nói, “Ông ấy chết rồi,” thì chúng ta dùng câu, “Ông ấy trút hơi thở cuối cùng.” Một thân thể không có hơi thở của Đức Chúa Trời thì chết, bởi vì khi chết, hơi thở trở về cùng Đức Chúa Trời.

Người Chết Không Thể Suy Nghĩ Được Nữa. Nhưng hơi thở không phải là một đơn vị có thể suy nghĩ, cảm biết, hay sống được sau khi người ta chết. Bởi vì “bụi tro trở vào đất y như nguyên cũ,” và hơi thở hay thần linh trở về nơi Đức Chúa Trời là “Đấng đã ban nó.” Vậy, hơi thở của A-đam đâu có suy nghĩ hay cảm biết trước khi người được dựng nên, thì làm sao hơi thở ấy lại có ý thức sau khi người chết? Lời Đức Chúa Trời không bao giờ nói loài người có ý thức sau khi chết. Thi thiên 146:4 nói khi người ta chết, “Hơi thở tắt đi, loài người bèn trở về bụi đất mình; trong chính ngày đó, các mưu mô nó liền mất đi.” Như vậy, thì người chết có suy nghĩ gì được chăng? Không, trong chính ngày người ấy chết, mọi tư tưởng đều tan biến!

Truyền đạo 9:5, 6 nói rõ ràng, “Kẻ sống biết mình sẽ chết; nhưng kẻ chết chẳng biết chi hết. . . . Sự yêu, sự ghét, sự ganh gỗ của họ thảy đều tiêu mất.” Thưa các bạn, mặc dù chúng ta đã được dạy thế nào trong quá khứ, mặc dù ma quỷ đã dụ dỗ Ê-va bằng lời nói dối đầu tiên ấy, Kinh Thánh dạy, kẻ chết chẳng biết chi hết!

Chết Là Một Giấc Ngủ Không Chiêm Bao. Kinh Thánh dạy rằng chết chỉ là một giấc ngủ chờ đợi ngày Đấng Christ tái lâm. Hơn năm mươi lần, các tác giả của Kinh Thánh nói chết là một giấc ngủ. Trong Thi thiên 13:3, vua Đa-vít cầu xin Chúa làm cho mắt mình được sáng để đừng ngủ giấc ngủ chết. Sau đó, trong I Các Vua 2:1, 10 nói, “Khi ngày của Đa-vít hầu trọn. . . . Đa-vít an giấc với các tổ phụ mình, và được chôn.”

Chính Đức Chúa Giê-su đã nói chết là một giấc ngủ. Khi người bạn thân của Chúa là La-xa-rơ đau bệnh nặng ở một thành lân cận, Chúa đã nói trong Giăng 11:11-14, “La-xa-rơ, bạn ta, đương ngủ; nhưng ta đi đánh thức người. . . . Vả, Đức Chúa Giê-su phán lời đó chỉ về sự chết của La-xa-rơ; song môn đồ tưởng nói về giấc ngủ thường. Đức Chúa Giê-su bèn nói tỏ tường cùng môn đồ rằng: La-xa-rơ chết rồi.” Trong Thi thiên 115:17 nói rõ ràng, “Kẻ chết hoặc kẻ xuống cõi nín lặng chẳng ngợi khen Đức Giê-hô-va.” Nhưng nếu bạn chết và lập tức đi thẳng lên thiên đàng, bạn sẽ ngợi khen Chúa chớ? Nhưng Kinh Thánh dạy rằng, “Kẻ chết chẳng biết chi hết,” và “Kẻ chết chẳng ngợi khen Chúa.” Chết không phải là đường cùng, mà chỉ là một giấc ngủ không chiêm bao trong cánh tay yêu thương của Đức Chúa Giê-su.

TRẮC NGHIỆM – 15

1. o Đúng o Sai
Đức Chúa Giê-su gọi Sa-tan là “cha” của sự dối trá; lời nói dối đầu tiên của nó với Ê-va trong vườn Ê-đen là lời nói dối về sự chết.
(Hãy xem Giăng 8:44; Sáng thế Ký 3:1-4.)

2. Nếu chỉ một mình Đức Chúa Trời là bất tử, thì cả người lẫn thiên sứ đều không bất tử. Và sứ đồ Phao-lô đã nói “Vua của mọi vua, Chúa của mọi chúa, _____ _______ Ngài có sự _______ _____ chết.”
(Hãy xem I Ti-mô-thê 6:15, 16.)

3. Kinh Thánh dạy rằng khi người ta chết, “__________ _______ tắt đi, loài người bèn trở về _______ _______ mình. Trong chính ngày đó các ________ ________ nó liền _______ ______.”
(Hãy xem Thi thiên 146:4.)

4. Đức Chúa Trời nói rất rõ rằng loài người là giống phải chết, không bất tử, và họ cũng không có một “linh hồn bất tử” khi Ngài phán nhiều lần, “________ ________ nào phạm tội thì sẽ __________.”
(Hãy xem Ê-xê-chi-ên 18:4, 20.)

5. o Đúng o Sai

Kinh Thánh nói rằng khi chúng ta chết, thân thể trở về đất, và linh hồn về với Đức Chúa Trời ở thiên đàng.
(Hãy xem Truyền Đạo 12:7; Gia-cơ 2:26.)

6. Kinh Thánh luôn luôn nói chết là một giấc ngủ mê không mộng mị. Vua Đa-vít đã cầu xin rằng, “Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời tôi, xin hãy xem xét, nhậm lời tôi, và làm cho mắt tôi được sáng, kẻo tôi phải ________ _________ chăng.”
(Hãy xem Thi thiên 13:3.)

7. Kinh Thánh hỏi, “Loài người ________ __________ , há công bình hơn Đức Chúa Trời ư?” Và khi Đức Chúa Giê-su trở lại, “Chúng ta. . . hết thảy đều sẽ biến hóa, trong giây phút, trong nháy mắt. . . . Thể hay hư nát này phải mặc lấy sự không hay hư nát, và thể __________ _________ này phải mặc lấy sự __________ _________ chết.”
(Hãy xem Gióp 4:17; I Cô-rinh-tô 15:51-53.)

Check Also

Cứu Cấp

Vào tháng Giêng năm 2010, Wesley Autrey đang chờ đợi chiếc xe điện ngầm ở …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *