Khi tôi đọc đến đoạn Kinh Thánh “Lại hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em.” (1 Phi-e-rơ 5:7) thì trong đầu tôi chợt lóe lên những ý nghĩ sau đây:
- Tôi không biết gì về ngày mai. Đôi lúc tôi ước ao mình có thể biết.
- Tôi không biết được lát nữa trời sẽ nắng ráo hay lại sẽ mưa giông.
- Tôi không biết mọi việc sẽ trơn tru theo thời gian hay ta sẽ mất đi những gì ta có.
- Tôi không thể biết có điều gì sẽ đổi thay vào ngày mai hay mọi thứ sẽ phải đổi thay.
Đó là những điều tôi không biết được.
Và điều tôi biết chắc chắn là tôi đang thờ phượng một Đấng Tối Cao với đấy đủ quyền năng.
- Tôi biết chắc là Chúa có khả năng.
- Tôi biết chắc Chúa là Đấng Tốt Lành.
- Tôi biết chắc Chúa không bao giờ quên.
- Tôi biết chắc đường lối của Chúa là tốt nhất.
- Tôi biết chắc Chúa luôn ở bên tôi như lời hứa của Ngài trong Kinh Thánh.
- Tôi biết chắc Chúa chính là Đấng Giê-hô-va, Người có hàng ngàn vạn cách giúp ta trong cơn hoạn nạn mà ta không thể tưởng tượng hết nổi.
- Tôi biết chắc bất cứ việc gì xảy ra hôm nay hay ngày mai thì Chúa luôn ở đó để chăm sóc cho ta.
- Hơn tất cả là Chúa biết mọi sự trên thế gian.
- Ngài biết nhu cầu của con người trước khi ta cầu xin.
- Ngài biết trước những ước muốn của ta.
- Ngài biết những gì chúng ta có thể có.
- Ngài biết cả những việc nhỏ nhoi nhưng đối với ta chúng lại là những việc to lớn.
- Ngài biết những gì tốt đẹp nhất cho ta, hơn là những thứ khác.
- Ngài biết được cả tương lai, từng ngày một, và Chúa luôn giữ ta trong vòng tay yêu thương của Ngài.
Những nỗi bất an chợt đến như giông bão. Chúng trút nước ào ạt xuống và để lại sự lạnh lẽo nấn ná kéo dài sau khi mưa dứt. Nhưng rồi cũng cơn mưa ấy đôi khi đem lại cơn giá lạnh và làm đất ẩm ướt để đời sống cứ tiếp nối. Nó cung ứng sự ẩm ướt cần thiết để khi nắng ấm của mặt trời rọi xuống thì có sự sống mới bật dạy. Cỏ cây, hoa lá đơm trồi và chim chóc lại hót ca. Và những giọt sương nhỏ lại trở thành những hạt kim cương của hi vọng dưới ánh mặt trời.
“Lo lắng chẳng giải quyết được gì mà tương lai thì chưa biết ra sao”. Nhưng Chúa biết được tất cả. Dù ta đang ở trong hoàn cảnh nào, với bao nỗi bất an cùng những thất bại triền miên, Ngài sẽ là Đấng đem lại niềm hi vọng và ban cho ta cuộc sống mới.
Và vì thế, tôi tin tưởng nơi Ngài: với sự đổ vỡ của ngày hôm qua, nỗi lo sợ của ngày hôm nay, và tương lai mờ mịt của ngày mai. Tôi đặt hết niềm tin nơi Chúa với tất cả tấm lòng thành hướng về Ngài cùng cả cuộc đời tôi và gia đình tôi. Tôi tin tưởng nơi Ngài với tất cả khả năng của mình cùng với mọi thứ của tôi.
Rồi Chúa sẽ ban cho tôi: Sự khôn ngoan ngay lúc này, sức mạnh ngay hôm nay và ánh sáng hi vọng tươi mát ngay ngày mai.
By Chantel Brankshire
Ngọc-Anh phỏng dịch