CÂU GỐC: “Đức Chúa Jêsus đáp: Có lời chép rằng: Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, song nhờ mọi lời nói ra từ miệng Đức Chúa Trời” (Ma-thi-ơ 4:4).
KINH THÁNH NGHIÊN CỨU: Ma-thi-ơ 4:1–11; Ma-thi-ơ 22:37–40; Lu-ca 24:13–35, 44, 45; Lu-ca 4:25–27; Công vụ 4:24–26.
Thật đáng tiếc, trong thời hiện đại, Kinh Thánh được tái diễn giải, phần lớn, qua lăng kính của một triết lý hoài nghi về cả sự soi dẫn trong Kinh Thánh lẫn uy quyền của Kinh Thánh. Mà thật vậy, người ta đã xem Kinh Thánh như chỉ là những ý tưởng của loài người khi họ sống trong một nền văn hóa tương đối sơ khai, khi mà họ là những người không thể hiểu được thế giới như chúng ta ngày nay. Đồng thời, yếu tố siêu nhiên đã bị hạ thấp hoặc thậm chí bị xóa khỏi bức tranh, biến Kinh Thánh thành một tài liệu, thay vì là quan điểm của Đức Chúa Trời về con người, đã trở thành quan điểm của con người về Đức Chúa Trời. Và kết quả là, đối với nhiều người, Kinh Thánh đã trở nên không liên quan nhiều trong thời đại của tư tưởng Darwin (hay là Thuyết Tiến hóa) và triết học hiện đại.
Tuy nhiên, chúng ta hoàn toàn từ chối cách nhìn đó. Thay vào, trong Tân Ước, chúng ta có thể thấy phương cách đã được soi dẫn để xem xét toàn bộ Kinh Thánh bằng việc học hỏi cách Đức Chúa Giê-su và các sứ đồ hiểu Cựu Ước, là Kinh Thánh duy nhất mà họ có vào thời đại của họ. Họ đã học qua những nhân vật, địa điểm và các sự kiện được mô tả như thế nào? Họ có những giả định và phương pháp giải thích nào? Chúng ta hãy theo dõi họ và sự hiểu biết của họ, thay vì quan niệm sai lầm của những người không được soi dẫn mà những giả định của bọn họ chỉ dẫn đến sự hoài nghi và nghi ngờ về Lời Chúa.
Xem / Tải về toàn bộ bài học theo liên kết sau đây: