CÂU GỐC: “Anh em hãy hiệp ý với nhau, đồng tình yêu thương, đồng tâm, đồng tư tưởng mà làm cho tôi vui mừng trọn vẹn” (Phi-líp 2:2).
ĐỌC KINH THÁNH TUẦN NÀY: Ga-la-ti 2:1-14; 1 Cô-rinh-tô 1:10-13; Sáng thế Ký 17:1-21; Giăng 8:31-36; Cô-lô-se 3:11.
John Calvin là một nhà cải chánh tôn giáo. Calvin tin rằng quỷ sứ dùng hai “vũ khí” để tấn công hội thánh: (1) sự bất đồng và (2) sự chia rẽ. Calvin đã cảnh báo rằng các Cơ Đốc nhân nên tránh bất cứ điều gì chia rẽ hội thánh.
Nhưng việc giữ hội thánh hòa hợp có quan trọng hơn lẽ thật không? Hãy suy nghĩ về Martin Luther. Ông cũng là một nhà cải chánh. Luther đã bị đưa ra xử tại Hội nghị ở Worms vì tin rằng chúng ta được cứu chỉ bởi đức tin mà thôi.
“Nhưng giả sử lúc bị đưa ra xử, Luther đã chọn để từ bỏ niềm tin của mình để giáo hội không bị chia rẽ, thì Sa-tan và những kẻ theo nó đã chiến thắng vẻ vang. Nhưng lập trường vững chắc của Luther cho lẽ thật đã giải phóng hội thánh. Đây là bắt đầu một kỷ nguyên mới và tốt hơn cho hội thánh.” – Phỏng trích, Ellen G. White, The Great Controversy, tr. 166.
Trong Ga-la-ti 2:1-14, chúng ta thấy Phao-lô làm tất cả những gì có thể để ngăn cản sự chia rẽ trong hội thánh. Giữ hội thánh hiệp một rất quan trọng đối với Phao-lô; tuy nhiên, ông từ chối không để cho lẽ thật của Phúc âm bị suy yếu để đạt được sự đồng ý hay hiệp một. Trong hội thánh có sự khác biệt về tư tưởng, nhưng sứ điệp phúc âm không được suy yếu để giữ sự hiệp một trong hội thánh.
Xem / Tải về bài học theo liên kết sau đây:
=> Quyền Lực Của Kinh Thánh Để Hiệp Một Các Tín Đồ (Bài Học 3, 8 Tháng 7 – 14 Tháng 7)