CÂU GỐC: “Đoạn, Ngài dẫn người ra ngoài và phán rằng: Ngươi hãy ngó lên trời, và nếu ngươi đếm được các ngôi sao thì hãy đếm đi. Ngài lại phán rằng: Dòng dõi ngươi cũng sẽ như vậy. Áp-ram tin Đức Giê-hô-va, thì Ngài kể sự đó là công bình cho người” (Sáng thế Ký 15:5, 6).
KINH THÁNH NGHIÊN CỨU: Sáng thế Ký 1:26, 27; 1 Giăng 4:7, 8, 16; Sáng thế Ký 3:16-19; Sáng thế Ký 11:1-9; Ga-la-ti 3:29; Phục truyền 7:6-11.
Câu chuyện về dân sự của Đức Chúa Trời bắt đầu với việc tạo nên con người và sự phạm tội bi thảm của họ. Bất kỳ nỗ lực nào để hiểu bản chất của sự hiệp một trong hội thánh phải bắt đầu với chương trình nguyên thủy của Đức Chúa Trời khi Sáng tạo thế gian và sau đó là sự cần phục hồi sau sự Sa ngã.
Các chương đầu tiên của Kinh Thánh cho thấy ý định của Đức Chúa Trời là nhân loại sẽ sống như một gia đình. Nhưng thật không may, sự thống nhất này đã bị gián đoạn sau thảm họa tội lỗi. Chỉ vì tội lỗi, nhiều hậu quả xấu xa của sự không vâng lời, gốc rễ của sự chia rẽ và phân cách đã nảy sinh. Chúng ta thấy sự phân rẽ này trong mối tương giao ngay giữa A-đam và Ê-và khi Đức Chúa Trời đến gặp họ sau khi ăn trái cấm (xem Sáng thế Ký 3:11). Do đó, trong số tất cả mọi thứ khác mà chương trình cứu rỗi sẽ hoàn thành, việc phục hồi sự thống nhất nguyên thủy này cũng là một mục tiêu quan trọng.
Áp-ra-ham, tổ phụ của dân Chúa, đã trở thành một nhân vật chính trong chương trình cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Áp-ra-ham đã được miêu tả trong Kinh Thánh như một ví dụ tuyệt vời về “sự công bình bởi đức tin” (xem Rô-ma 4:1-5), một loại đức tin kết hợp dân của Đức Chúa Trời với nhau và với chính Chúa. Ngài làm việc qua con người để khôi phục lại sự hiệp một và bày tỏ ý muốn của Ngài cho loài người tội lỗi.
Xem / Tải về toàn bộ bài học theo liên kết sau đây:
=> Sự Sáng Tạo Và Sự Sa Ngã (Bài Học 1, 29 Tháng 9 – 5 Tháng 10, 2018)