CÂU GỐC: “Chúng ca hát đối đáp mà ngợi khen cảm tạ Đức Giê-hô-va rằng: Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài là tốt lành, lòng thương xót của Ngài đối với Y-sơ-ra-ên còn đến đời đời!” (E-xơ-ra 3:11).
KINH THÁNH NGHIÊN CỨU: Nê-hê-mi 12:27–47; 1 Sử Ký 25:6–8; 1 Giăng 1:7–9; Giăng 1:29, 36; 1 Cô-rinh-tô 5:7; Hê-bơ-rơ 9:1–11.
Câu gốc của tuần nầy cho chúng ta thấy cách người Hê-bơ-rơ thờ phượng và lối họ dâng lời cảm tạ Đức Chúa Trời và ngợi khen Ngài không ngơi. Trong năm 515 TC người ta đã có cuộc liên hoan để mừng một đền thờ mới đã được hoàn tất (E-xơ-ra 6:15-18) và rồi, 60 năm sau, người ta lại có một cuộc liên hoan để mừng sự cung hiến các bức tường thành Giê-ru-sa-lem nay cũng làm xong (Nê-hê-mi 6:15-7:3; 12:27 cho đến cuối sách).
Tiếp theo các bản liệt kê dòng dõi và dân số ghi lại trong Nê-hê-mi 11 và 12, tác giả sách nầy chuyển sang thời gian người ta tổ chức liên hoan việc hoàn tất và cung hiến các bức tường thành. Theo phong tục thời xưa, người ta cung hiến lên cho Đức Chúa Trời những thứ như: đền thờ, một bức tường thành, và cả những tòa nhà văn phòng chính phủ. Mỗi một cuộc cung hiến như vậy được tổ chức cẩn thận và rầm rộ với đủ loại nhạc cụ, ca hát, dâng của lễ tạ ơn, tiệc tùng vui mừng, và sự làm cho thanh sạch của dân sự. Vua Đa-vít đã thành lập một nghi lễ dâng con vật hy sinh trong mỗi cuộc lễ cung hiến; các vua tiếp theo của dân Y-sơ-ra-ên cũng bắt chước theo lệ ấy. Vua Sô-lô-môn đã làm các lễ cung hiến nầy khi ông mang rương giao ước vào trong đền thờ (1 Các Vua 8:5).
Tuần nầy chúng ta học để xem cách người ta thờ phượng Chúa như thế nào trong các lễ nầy và chúng ta là những người cũng cùng thờ lạy một Đức Chúa Trời như họ, có học theo được điều gì về cách thờ phượng Chúa hay không.
Xem / Tải về toàn bộ bài học theo liên kết sau đây: